Chương 715: Bà Ta Có Lòng Tham

Mấy người bạn của Kiko đã đi tới đó, nhìn như sắp xảy ra tranh chấp, vẻ mặt Lục Tam Phong lạnh lùng, lấy ra cọc tiền trong tay, trầm giọng nói:

"Bây giờ tôi cho cô hai con đường để chọn, thứ nhất cầm mười triệu này sau đó cút xa một chút cho tôi. Thứ hai, tôi cũng không ngại việc chi ra một trăm triệu để chơi đùa cùng với cô đâu!"

Lời này nếu là người bình thường nói ra thì giống như là đã nhận thua rồi.

Nhưng số tiền mà Lục Tam Phong cầm trên tay cùng với vẻ mặt phách lối của anh cứ như mười triệu này là số tiền bố thí cho mấy cô ta vậy.

Mấy người Kiko không nghĩ tới việc Lục Tam Phong lại đưa ra số tiền rộng rãi đến như vậy, tiện tay móc ra tận mười triệu.

Người có thể lấy ra được mười triệu nếu thật sự nổi giận rồi thì việc cầm ra một trăm triệu để chơi đùa cùng bọn họ thì bọn họ cũng cảm thấy thật sự chả là gì cả.

Ở trong mắt của bọn họ, tiền của bọn người nhà giàu giống như giấy vậy, bây giờ tốt nhất là cứ nhận số tiền đó đi.

Kiko nhận lấy tiền, vẻ mặt cũng trở nên hiền hòa hơn rất nhiều, hơi xá một cái với Lục Tam Phong, nói:

"Xin lỗi, đã làm phiền ngài rồi."

Nói xong thì đám người Kiko ảo não rời đi, Lục Tam

Phong nhìn về phía anh chàng hầu hạ, trầm giọng hỏi:

"Tôi nhớ là tiền cậu cũng đã cầm rồi mà, vừa nãy muốn rời đi sao?"

Cậu ta hiện lên mấy phần hoảng hốt, giải thích:

"Cũng không phải như vậy, tôi chỉ là vừa nãy.."Bản thân là cái thứ gì, chính mình còn không rõ sao?

"Lục Tam Phong hét to một tiếng, trợn mắt nhìn chằm chằm cậu ta, vung tay lên cho cậu ta một bạt tai. Dáng người cậu ta cao, một cái tát đánh tới khiến cho đầu nghiêng qua một bên, vội lấy tay bụm mặt, nhanh chóng kh người nói:"Thật sự rất xin lỗi, là lỗi của tôi!"

Kurai Yui nhìn thấy hết tất cả mọi thứ, nếu như hôm nay bà ta gặp phiền phức như vậy thì chắc chắn sẽ không phải là kết quả này, mà Lục Tam Phong lại còn là một người nước ngoài.

Chỉ bởi vì anh có tiền

Kurai Yui biết rằng, những người thấp kém trong xã hội khi thấy người có tiền đều sẽ né tránh bởi vì không ai biết được sau lưng bọn nhà giàu có biết bao nhiêu quan hệ, không biết bản thân sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào.

Đều là đứng ở tại một chỗ, cùng một bầu trời trên đỉnh đầu nhưng thế giới bọn họ nhìn thấy lại không giống nhau.

Khi bạn có tiền rồi thì những người bạn thấy đều là mặt mày vui vẻ, đi đến đâu cũng ân cần hỏi han.

Nhưng đến trước mặt người nghèo thì những thứ này đều là ngược lại hoàn toàn.

Một người nghèo như Kurai Yui lần này có cảm nhận khá sâu sắc về việc này!

Lục Tam Phong rầy trách anh chàng hầu hạ đối câu, để cho cậu ta ở bên cạnh của Kurai Yui tiếp tục phục vụ.

Anh đứng thẳng người, nhìn về phía Kurai Yui nở một nụ cười.

"Chúng ta tiếp tục đi, không cần phải vì một vài người không đáng mà phá hư tâm trạng" Lục Tam Phong ngồi xuống, cứ như đang tự nói với bản thân: "Mấy năm trước tôi còn rất nghèo, khi đó bị người ta khinh thường, phần lớn đều là im hơi lặng tiếng.

Nhưng kể từ khi tôi có tiền, tôi mới biết rằng cả thế giới này sẽ cúi đầu với tôi, con mẹ nó có tiền thật tốt.

Cho dù tôi không cho những người đó một xu nào thì bọn họ cũng vẫn lộ ra vẻ mặt nhún nhường, thật sự rất khôi hài!"

Kurai Yui không có tâm trạng để tiếp tục dính lấy cậu chàng đẹp trai nữa, cũng tỉnh rượu gần hết rồi, bà ta ngồi ở đó ngây người ra, đột nhiên cảm thấy được tiền mới khiến người ta có cảm giác an toàn chứ không phải là công việc.

Giống như bữa tiệc cao cấp như hôm nay, thì dù bà ta có làm ba năm ở bộ phận công minh này thì cũng chưa chắc đã có cơ hội để thử một lần.

Nhưng sau khi bà ta có tiền, thì mỗi ngày sẽ trôi qua tuyệt vời như thế, sau khi về nhà nếu như chồng bà ta dám trừng mắt lạnh lùng với bà ta thì bà ta cũng sẽ có sức mạnh để cãi nhau với ông ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!