Chương 16: Không Gian Chi Huyết

Hầm gió giúp Hoàng Thao đáp xuống mà không làm sao nhưng những mảnh vụn của căn chòi nhỏ liên tục rơi thẳng xuống từ trên đầu hắn.

Nhiều thì nhiều nhưng với tốc độ của mình, Hoàng Thao đã dễ dàng né hết toàn bộ.

"Thằng khốn, chết đi!!" Lưu Tích lao xuống, trên tay là Kim Bổng.

Một lần nữa, cây gậy sắt được phóng to lên, choán hết cả hố sâu này và lao xuống.

Chết tiệt. Hoàng Thao tuyệt vọng nhìn cây gậy sắt khổng lồ lao xuống.

Rầm!!!!!!!!!!!

Cây gậy đè hắn sát vào sàn, đẩy thủng tấm lưới và tiến tới cái quạt khổng lồ bên dưới.

Hoàng Thao có thể bị cái quạt này xén thành từng mảnh nhỏ nhưng hắn đã kịp thời dùng kiếm cắt liên tục trước mặt mình, nghiền chính cánh quạt thành mảnh nhỏ!

Cây gậy tiếp tục đẩy Hoàng Thao lún càng lúc càng sâu.

Cái quạt của căn cứ này không chỉ được thiết kế như một lớp đệm khí giúp người rơi xuống giảm tốc mà còn là một hệ thống thông khí.

Nói cách khác, Lưu Tích và Hoàng Thao đã lạc vào đường ống dẫn khí của căn cứ ngầm này.

Càng xuống càng sâu, lối rơi đã nhỏ lại, Lưu Tích đành ra lệnh cho Kim Bổng quay lại túi áo mình rồi tiếp tục chu du bên trong ống thông khí.

* * * * *

Ngươi đâu rồi…

Tên khốn Lôi Huyết…

Minh Đa run cầm cập núp đằng sau một cái tủ sắt lớn.

Hắn hiện đang trốn trong một phòng thí nghiệm của Tân Huyết Hội, xung quanh là vô số ống chất lỏng đủ màu đủ sắc.

Nữ hắc y nhân kia đã từ bỏ việc tìm bịt mắt để che lại bên mắt phải Thuần Huyết.

Nàng sẽ giết tên khốn này để bịt miệng, việc đó dễ hơn.

"Toàn bộ hội viên Tân Huyết Hội, ngay lập tức tới đây và giúp ta tìm kẻ đột nhập!" Nàng hét vào bộ đàm.

Minh Đa rùng mình, run lên một lần nữa.

Căn phòng nghiên cứu này rộng thì rộng thật, đồ đạc cũng nhiều nên tiện cho việc lẩn trốn.

Có thể hắn trốn được thêm ít lâu nhưng nếu tiếp tục thì sớm muộn gì cũng sẽ bị tìm ra, hắn cần một tia đột phá.

Nhưng hắn lại quá sợ để đột phá bất cứ thứ gì!

"Giả sử tiêm thử cái này vào người, liệu ta có biến thành siêu quái thú gì đó để lật ngược thế cờ không?" Minh Đa túng quá làm liều, vớ bừa một ống tiêm gần mình rồi cắm phập vào tay.

Thuốc chảy sâu vào huyết quản, truyền đi khắp cơ thể hắn.

Oặt!

Minh Đa bỗng dưng cảm thấy cả cơ thể mất sức, mềm oặt ra như sợi bún.

Hắn cố lết người lên, đọc cái mác dán ở giá để thuốc.

"Thuốc giãn cơ, dùng trong trường hợp đối tượng nghiên cứu bị phản vệ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!