Chương 24: Manh Mối Về Mặc Kim

Trong Hậu Viện.

Diệp Tử Hy vẫn ung dung tĩnh tọa trên trường kỷ, nàng bình thản nói với Đàm Phi:

- Tiểu sư đệ cứ yên tâm, nơi này đã được thiết hạ cấm chế rất mạnh. Chỉ có mấy lão quái vật cấp Thiên Sư mới nghe được từ bên ngoài, tôm tép như chúng ta thì vô phương, có huyền cơ gì cứ trình bày.

Đàm Phi lật tay, trên bàn trà xuất hiện xác yêu thú Xuyên Sơn Thử, gã trình bày qua mối giao dịch với ông cháu nọ. Diệp Tử Hy phất tay kéo xác yêu thú bay đến trước mặt xem xét một hồi, cuối cùng nàng tỏ vẻ mất kiên nhẫn:

- Chỉ là tử thi một đầu yêu Xuyên Sơn Thử cấp một cùi bắp, sư đệ thấy huyền cơ gì trong đó mà làm kinh động đến việc thanh tu của ta?

Đàm Phi bước lại gần cái xác, gã cầm lấy bộ móng vuốt sắc bén dài như những cây chủy thủ gõ gõ lên lòng bàn tay mình, từ bộ móng vuốt Xuyên Sơn Thử rơi ra một ít vụn đá màu xám.

Tiếp đến, trên tay gã bỗng bùng lên một hỏa cầu nóng rực bao lấy đám vụn đá, dưới sức nóng của hỏa cầu, vụn đá dần bị nung chảy kết thành một giọt chất lỏng.

Gã tiếp tục đảo tay, hỏa cầu tắt ngụm, hơi nước trong không khí lại hội tụ trên bàn tay gã dần kết thành một quả cầu nước trong suốt làm nguội đi giọt chất lỏng.

Đàm dừng thi pháp, một viên cầu nhỏ cỡ hạt táo có màu xám đục huyền phù đến trước khuôn mặt đang chết lặng của Diệp Tử Hy, nàng chỉ kịp thốt lên:

- Mặc Kim?

- Đúng thế, chuyện này liệu có làm trễ nải việc thanh tu của đại sư tỷ?

- Đàm Phi tủm tỉm.

Sau giây phút căng thẳng, vẻ mặt của Diệp Tử Hy đã trở về nét thùy mị vốn có, nàng nhìn Đàm Phi cười ranh mãnh:

- Hảo tiểu tử, sư phụ thật biết nhìn người… trừ nha đầu Tiểu Ngọc!

Đàm Phi tiếp tục chủ đề:

- Rất có khả năng đầu yêu thú này đào bới hoặc làm tổ trong một mỏ Mặc Kim tự nhiên, nếu suy luận của đệ đúng… hắc hắc… Đại tỷ hiểu chuyện gì rồi chứ?

Diệp Tử Hy mặc dù đã ở cảnh giới Đại Linh Sư, định lực cực cao, vậy mà vẫn cảm thấy cổ họng khô khốc trước những hành động và lời nói của tên tiểu sư đệ chân đất trước mặt.

Phải biết rằng Mặc Kim là loại tiền tệ cao nhất của giới này, giá trị một đơn vị Mặc Kim lớn gấp trăm lần giá trị một đơn vị Tinh Thạch, nó là vật ngang giá chuyên dùng trong những giao dịch lớn cấp Đại Tông Môn và của các bậc trưởng bối Thiên Sư.

Thất Đại Môn Phái cũng chỉ có đến hơn chục mỏ khai thác Mặc Kim, mà sản lượng khai thác hằng năm cũng ít ỏi đến đáng thương, nếu Tử Huyền Môn có thêm một mỏ Mặc Kim nữa thì vị thế sẽ rất khác trên bản đồ tu tiên giới Vân Lam. Tử Hy suy nghĩ mông lung một hồi, bất giác nàng nói:

- Ta thực sự không thể nhìn ra huyền cơ bậc này, tiểu sư đệ mới bước chân vào tu tiên giới, sao có thể làm ra chuyện như thế này, quả thật ta vẫn chưa thể tin.

Đàm Phi bối rối giây lát, gã gãi đầu phân trần:

- Lúc ở trong tông môn, tiểu đệ có nghiên cứu rất nhiều thư tịch về kỳ trân dị bảo, lại có một quãng thời gian đi theo phụ việc cho Nguyễn Lương sư bá, nên đệ rất nhạy cảm với những thứ dạng như thế này. Khi dung luyện đám vụn đá kia, cũng chỉ ôm tâm tư cầu may, vậy mà lại đúng như suy luận ban đầu.

Có đại sư tỷ tọa trấn ở đây nên đệ mới dám làm càn, nếu là người khác thì đệ đã ôm lấy bí mật này chờ thời phản hồi tông môn bẩm báo Điền sư phụ rồi.

Diệp Tử Hy lúc này đã rời khỏi trường kỷ, nàng đi lại quanh xác Thử Yêu với vẻ khẩn trương, dường như đang tính toán đường đi nước bước. Đàm Phi im lặng đứng qua một bên không dám manh động. Sau một lúc, Diệp Tử Hy mới lên tiếng:

- Việc này hệ trong, ngoài tiểu sư đệ còn có ai nghe được cây chuyện này không?

- Chỉ có Hà An sư tỷ!

- Đàm vội vàng trả lời.

Tử Hy đưa ra chủ ý:

- Hiện tại càng ít người biết càng tốt, ta sẽ thông báo khẩn về tông môn xin thêm tăng viện. Sớm mai ta và sư đệ cùng đi Lạc Hồn Lâm một chuyến để thị sát. Nếu việc thành, hai ta đều nhận không ít chỗ tốt tại tông môn đó!

- Vâng, theo chỉ đạo của đại sư tỷ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!