Chương 20: (Vô Đề)

Điền Khởi Nguyên đi đi lại lại trong một Mật Động lớn, bộ dạng lão lúc này rất khẩn trương. Trên chiếc bàn đá giữa động đặt một cỗ tử thi gầy gò chỉ còn da bọc xương, đây chính là Nguyễn Trưởng Lão. Trên thân thể cỗ tử thi lỗ chỗ vết thủng, y phục, râu tóc cháy nám nhìn vô cùng thảm liệt.

Đứng cạnh cỗ tử thi còn có Vương Tâm Hạc, Phương Anh và bốn vị trưởng lão khác, bọn họ đang to nhỏ nghị luận với thái độ khá căng thẳng.

Cấm chế nơi cửa mật động nhiễu loạn, một thanh niên trạc 30 tuổi tóc nâu, vận hắc bào bước vào, tất cả đám trưởng lão đều cung kính hô một tiếng Sư Thúc. Hắc Bào thanh niên gật đầu, gã đến bên tử thi xem xét tỉ mỉ, lật qua lật lại vài lần.

Đám trưởng lão ngày thường hô mưa gọi gió tại Tử Huyền Môn giờ đây đều khép nép, cung kính đứng dạt ra hai bên.

Hắc Bào thanh niên đình chỉ việc khám nghiệm tử thi, gã vỗ vỗ vào chiếc túi da đeo bên hông, từ miệng túi da tỏa ra một làn khói xám mỏng manh, động quật bỗng nhiều ra thêm một con Sói Xám có bộ lông vằn vện như da hổ, dữ tợn nhất là cặp răng nanh dài nhọn như hai thanh tiểu kiếm cắm trên cái mõm dài chi chít vết sẹo.

Dã Lang tỏa ra một thứ uy áp rất đáng sợ, nó chính là yêu thú cấp ba, tương đương những vị Đại Linh Sư có mặt ở đây.

Con Dã Lang không thèm đếm xỉa một ai trong Mật Động, nó đến bên tử thi hít ngửi vài cái rồi lại hóa thành lằn khói xám bay vào túi da.

Hắc Bào thanh niên điềm tĩnh đến bên chiếc ghế đá trong Mật Động ngồi xuống nhắm mắt, miệng lẩm nhẩm:

- Vương Tâm Hạc! Trình bày hoàn cảnh trước khi tử vong cho bản nhân.

Tiếng nói tuy phát ra rất nhỏ nhưng quanh quẩn vang vọng trong lỗ tai tất cả mọi người có mặt ở đây, nó mang một thứ áp bức tựa như mệnh lệnh tối thượng vậy.

Vương Tâm Hạc đứng ra cung kính:

- Vâng thưa Đỗ sư thúc…! Nguyễn Văn Chức và Điền Khởi Nguyên phụng mệnh tông môn vận chuyển hai phi thuyền Linh Mễ đi bàn giao cho Phàm Nhân Tông, trên đường trở về thì bị hai gã Tán Tu không rõ lai lịch tập kích. Tình tiết cụ thể ra sao mời Điền sư đệ trình bày tiếp.

Hắc Bào chuyển ánh mắt bình thản qua Điền Khởi Nguyên. Họ Điền vội cung kính:

- Thưa Đỗ sư thúc! Hai tên Tán Tu tập kích chúng đệ tử về bản lĩnh cũng chỉ vào loại xoàng, khi chúng rơi vào thế hạ phong thì ném ra hai con Khôi Lỗi (1) cấp độ ba, tương đương Đại Linh Sư. Tình thế đảo chiều nhanh chóng, đệ tử và Nguyễn sư huynh không ham đánh mà chủ ý rút lui.

Tuy nhiên, hai tên kia đã cho một con Khôi Lỗi Tự bạo, Nguyễn huynh vô tình trúng ám chiêu mà vẫn lạc. Cuối cùng đệ tử cố liều chết đánh cho một tên trọng thương, đoạt lại được tấm thi thể này và chạy về được tông môn.

Đây... đây dường như là một âm mưu chứ không phải chuyện cướp của do đám cường đạo Tán Tu vẫn làm.

Đỗ Sư Thúc vuốt cằm trầm ngâm:

- Sự việc hơn 30 năm trước chắc các ngươi còn nhớ, Ninh Đức Điệp tiểu tử khi tuyển trạch chỉ có tư chất bình thường, sau đó lại đoạt ngôi vị quán quân Thiên Tinh Đại Hội.

Việc này Vương Tâm Hạc đã đính thân âm thầm điều tra, cuối cùng tên này biến mất và Nhiên Hồn Đăng nơi hậu sơn cũng tắt, mọi manh mối về hắn cũng chỉ dừng lại ở vài món đồ liên quan đến Khôi Lỗi. Sự việc hôm nay cũng là do Khôi Lỗi khiến một trưởng lão Tử Huyền Môn ta vẫn lạc.

Hiện tại kẻ địch đang ở trong bóng tối chủ đích với chúng ta, hội đồng Đại Trưởng Lão sẽ đích thân điều tra, việc cần các ngươi làm bây giờ là để mắt đến đám đệ tử trong tông môn xem có kẻ nào làm ra biểu hiện bất thường không, kể cả Đại Linh Sư, không ngoại trừ một ai.

Vương Tâm Hạc đưa ra quan ngại:

- Khôi Lỗi Thuật là đặc sản của Phàm Nhân Tông từ khi khai phái, liệu toàn bộ chuyện này có liên quan đến họ?

Hắc Bào lắc đầu:

- Phàm Nhân Tông và Hãm Không Đảo đang là đồng minh với chúng ta, Minh Thệ được lập ra không phải chỉ là nói chơi. Hơn nữa, họ còn đang phụ thuộc vào nguồn cung ứng Linh Mễ từ Tử Huyền Môn.

Kẻ địch đang có ý đồ gắp lửa bỏ tay người khiến nội bộ Tam Phái gây chia rẽ mà thôi, tuy nhiên ta vẫn phải trực tiếp đi Phàm Nhân Tông một chuyến.

Hắc Bào nhân đứng dậy đi ra cửa Mật Động, tiếng gã vẫn văng vẳng bên tai nhóm người còn bên trong:

- Nguyễn Văn Chức là người của Giám Thị Đường, các ngươi tìm người xứng đáng để bổ nhiệm thay thế ngay đi… Trừ Nguyễn Lương ra, ta đã có an bài cho hắn.

Bóng dáng Đỗ Sư Thúc tiêu thất nơi lối ra.

Đàm Phi ngồi thu lu trong luyện thất với tâm trạng rối bời, thi thoảng gã lại đưa cánh tay đỏ rực đầy lân phiến lên nhìn ngó. Sau nửa ngày ngồi suy nghĩ, gã cũng ngộ ra đôi chút về hoàn cảnh mình đang vướng phải.

Gã đã vô tình luyện hóa một sợi huyết mạch Thần Thú Hỏa Kỳ Lân ẩn trong Noãn Thiềm, chính xác là Quang Điểm quái dị kia gây ra chuyện này, và giờ đây gã trở thành một Yêu Nhân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!