Chương 19: Đấu Bích Tinh Di

Rời động phủ của Nguyễn Lương, Đàm Phi không quay lại động phủ của mình, gã một mạch bay thẳng đến nơi ở của Điền Khởi Nguyên.

Ngồi trên Bạch Diệp Liên, tung tẩy túi vải đầy Tinh Thạch mà lòng Đàm dâng trào cảm xúc. 100 khối Tinh Thạch này là khoản thù lao trong sáu tháng phụ việc cho Râu Ngô, tuy nhiên, thứ lớn nhất gã có được chính là chút sơ ngộ về chức nghiệp Đả Thiết Sư.

Sáu tháng ở với Nguyễn Lương, ngoài những lúc phụ việc cho lão, thời gian còn lại gã vùi đầu vào tham khảo, nghiên cứu các kiến thức liên quan, tích lũy thật nhiều kinh nghiệm.

Nơi ở của Điền Khởi Nguyên được thiết kế chau chuốt thanh kỳ, phía trước động phủ là hồ nhỏ chứa nước từ thác trên núi chảy xuống. Ven hồ còn có Thủy Đình và giả sơn tạo nên tiểu cảnh thơ mộng. Lạ một điều trong tòa Thủy Đình đang có bóng người thấp thoáng, Đàm Phi thu hồi Bạch Diệp Liên đi thẳng tới đó.

Người đứng đợi tại Thủy Đình chính là Lý Khánh Tiên, gã nhìn Đàm Phi tủm tỉm cười rất bình thản:

- Hai năm không gặp trông ngươi phong trần ra nhiều đấy.

Đàm Phi cười cười:

- Khánh Tiên huynh cũng vậy mà, hai năm nay đi theo sư phụ chắc thu hoạch được nhiều lắm!?

Lý Khánh Tiên lắc đầu:

- Ta cũng như sư đệ thôi, lão nhân gia ngài tựa như thần long ẩn hiện, đưa cho vài cuốn công pháp, chỉ điểm vài chỗ rồi mất hình à!

Đàm Phi đi vào vấn đề chính:

- Lý huynh đợi ở đây đã lâu chưa? Sao không vào trong vấn an sư phụ?

- Ta đợi nửa ngày rồi, còn không biết sư phụ có trong động không nữa.

Hai gã còn đang nghị luận bỗng từ phía chân trời xa xa lóe lên quang điểm màu tím nhạt, Lâm Tiểu Ngọc ngự Phi Kích từ từ xuất hiện trong tầm mắt, nàng thu pháp khí đi tới Thủy Đình, ngó hai tên nam nhân đang căng mắt nhìn mình.

Với một vẻ ngoài nóng bỏng và dung nhan xinh đẹp, Tiểu Ngọc đã quá quen với dạng ánh mắt như thế này tại Tử Huyền Môn, nhưng hai tiểu tử mao đầu kia lại là chuyện khác, nàng quát lên:

- Nhìn cái gì?

Chưa thấy nữ nhân bao giờ hả?

Khánh Tiên và Đàm ngượng chín mặt, hai gã ôm quyền chào hỏi:

- Lâm sư tỷ!

- Lâm… Lâm đại tỷ!

Lâm Tiểu Ngọc bản tính phóng khoáng, sau khi quát mắng hai tên sư đệ có ánh mắt bất kính rồi không để tâm nữa, nàng hướng về phía Đàm Phi:

- Tìm ngươi khó muốn chết, hóa ra là chạy đến đây.

Ngày hôm qua, sư phụ đã ly khai tông môn cùng trưởng môn sư bá. Trước khi đi, người có an bài cho cả hai tên tiểu tử thối các ngươi đây.

Giới chỉ trên ngón tay thuôn dài của nàng bay ra hai món đồ vật, một cuốn sách bìa xanh bay về phía Đàm Phi, một lọ sứ màu lục nhạt bay về phía Khánh Tiên, liếc mắt cũng có thể thấy được bình sứ là đan dược.

Đàm cầm cuốn sách đọc qua trang bìa thấy ghi

"Đấu Bích Tinh Di Công" (*), gã thu bộ công pháp vào giới chỉ, miệng cảm ơn cả sư phụ và sư tỷ.

Điền Khởi Nguyên có năm đệ tử, đại đệ tử Diệp Tử Hy đã bước vào cảnh giới Đại Linh Sư, đang làm nhiệm vụ bên ngoài. Bốn người còn lại đều ở trong tông môn, ba Thượng Linh Sư, trong đó có Lâm Tiểu Ngọc, Lý Khánh Tiên là đệ tử thứ năm đang ở cảnh giới Tiểu Linh Sư.

Đàm Phi mặc dù là ký danh đệ tử nhưng chưa có làm lễ bái sư nên tạm thời chưa được tính.

Khánh Tiên sau khi thu lấy bình sứ thì tỏ ra rất phấn khích, gã hướng Tiểu Ngọc hỏi han:

- Tiểu Ngọc tỷ! dạo gần đây có hay đi làm nhiệm vụ tự do không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!