"Xú tiểu tử, ngươi nhất định phải chết." Kim Điền nhìn chằm chằm Thạch Mục, đôi môi nở nụ cười điên dại.
Thế nhưng chỉ trong nháy mắt này, Vèo một tiếng, một đạo hắc ảnh bắn ra từ chỗ hố đất Thạch Mục tạo thành rồi bất ngờ áp sát người gã.
A! Kim Điền giật mình kinh hô nhưng lúc này mới nghĩ đến chuyện né tránh thì đã quá muộn.
Bóng đen gầm nhẹ một tiếng đồng thời giáng vào bụng họ Kim một quyền nặng nề. Tuy rằng Kim Ti giáp trên người Kim Điền có thể cản được không ít lực đạo nhưng sức mạnh kinhngườivẫn xuyên qua áo giáp khiến gã hét thảm một tiếng, hai tay ôm bụng nửa quỳ nửa gục trên mặt đất.
Bóng đen này không ai khác chính là Thạch Mục vừa tìm được đường sống trong chỗ chết. Khi viên cầu phát nổ, hắn đã nhanh chóng cuốn người bên dưới hố đất mới có thể vượt qua kiếp nạn nguy hiểm vừa rồi.
Một chuỗi động tác từ lúc hất văng con ngựa trước mặt đến khi đánh vỡ hố đất dưới chân, chỉ cần hơi chậm một chút e rằng kết cục của hắn sẽ chẳng khác gì thây ngựa đen xì gần đó.
Ngay khi bừng tỉnh từ trong kinh hoàng, Thạch Mục không thèm để tâm đến bộ dáng thống khổ của Kim Điền, một tay nhấc bổng đối phương, một tay không ngừng nện mạnh.
Bốp! Binh! Chát! Hự!
Trong nháy mắt, khuôn mặt của Kim Điền đã sưng to như đầu heo. Hai mắt híp lại như hai khe hẹp, dù muốn hé mở một chút cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Dừng tay!
"Thạch Mục, ngươi định giết hắn hay sao?"
Đám đệ tử Kim gia vốn nằm rạp xuống đất lúc này đồng loạt tỉnh ngộ bèn đứng dậy quát lớn. Thậm chí có hai kẻ còn tiến lại nhằm ngăn cản hành động của Thạch Mục. Họ Thạch nghe vậy, sắc mặt liền trở nên âm trầm.
Khi nghĩ đến Trân di cùng Thạch Ngọc Hoàn, hắn rốt cuộc hừ lạnh một tiếng đồng thời buông lỏng vạt áo của thiếu niên trên tay. Nào ngờ lúc này, Kim Điền bị đánh thành đầu heo kia bỗng lộ ánh nhìn hung ác. Chỉ thấy cánh tay gã khẽ nhấc, một mũi tên bạc thình lình bắn ra.
Với khoảng cách cực gần giữa hai người, dù cho Thạch Mục phản ứng mau lẹ thế nào cũng không thể tránh kịp. Trong lúc nguy cấp, hắn đành uốn éo thân thể nhằm che đi vị trí yếu hại là trái tim của mình.
Keng!
Mũi tên màu bạc đâm vào vùng ngực của họ Thạch lại bất ngờ tạo nên âm thanh như kim loại chạm vào nhau rồi bắn ngược về sau. Lần này, bất kể là ai cũng đều tỏ ra sững sốt. Nhưng sau một khắc, Thạch Mục cau mày, vừa nhấc bổng Kim Điền vừa tung quyền như mưa.
Trong cơn thịnh nộ, hắn đã không còn nghĩ đến chuyện nương tay. Mặc dù có Kim Ti giáp tiêu trừ không ít lực lượng, thân thể của Kim Điên vẫn bị đánh văng thật xa khiến gã phun ra thật nhiều máu tươi.
"Ta nhất định phải giết hắn, bất kể phải dùng cách nào!" Mặc cho thân thể đau nhắc kịch liệt, gương mặt thì trở nên méo mó như đầu heo, thiếu niên áo xanh vẫn mang ý nghĩ điên cuồng trong đầu.
Thế nhưng ngay khi thân thể của hắn vừa chạm xuống mặt đất, xung quanh bỗng nhiên vang lên từng trân kinh hô!
Không tốt!
Mau tránh ra!
Kim Điền theo tiếng nhìn lại liền thấy vẻ mặt đồng bạn vô cùng kinh khủng. Hai người khi nãy tiến tới ngăn cản thậm chí còn hối hả chạy lại như muốn đỡ lấy gã.
"Kỳ quái, quan hệ của ta với bọn chúng từ lúc nào đã trở nên tốt như vậy?"
Kim Điền vẫn còn thấy ngạc nhiên trong lòng thì thân thể đã rơi ầm xuống đất một lần nữa, cùng lúc đó sau cổ hắn mát lạnh, một nửa mũi kiếm xuyên thủng qua yết hầu, khiến hai mắt hắn trợn trừng, miệng trào máu tươi như suối. Thân hình co giật vài cái sau đó vẻ mặt không cam lòng đông cứng lại.
Hai gã thiếu niên ban đầu muốn xông đến, bước chân lập tức ngừng lại, khiếp sợ nhìn thi thể đầy bùn đất và nửa đoạn huyết kiếm đang nằm kia, nhất thời không biết phải làm sao.
Thạch Mục thấy cảnh này, có chút trợn mắt há miệng. Thì ra chỗ mà Kim Điền vừa rơi xuống kia tình cờ có nửa đoạn kiếm mà hắn bẻ gãy khi nãy, cắm tại đó, kết quả Kim Điền rơi xuống bất ngờ bị đoạn kiếm ấy đâm vào cổ, chết ngay trong tích tắc.
Đây cũng là do thiếu niên áo lam này quá xui xẻo, nếu vị trí nào khác trên người đụng phải lưỡi kiếm thì bằng vào Kim Ti Giáp chống đỡ, cùng lắm là chịu một vết thương nhỏ mà thôi, tuyệt đối không có gì đáng ngại.
"Ngươi giết Kim Điền!"
"Ngũ bá và Kim phủ nhất định không bỏ qua cho ngươi đâu."
"Thằng nhóc này rất lợi hại, chúng ta không phải đối thủ của nó, mau chạy về báo tin."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!