Chương 90: (Vô Đề)

"Tôi kết nối với toàn bộ dữ liệu lưu chuyển của Liên minh Nhân loại, có quyền kiểm soát mọi khu vực. Liên minh què chân một lần nữa đứng dậy.

Trước khủng hoảng AI gọi là thời đại tiền khủng hoảng, sau khủng hoảng đến trước khi có trí tuệ tối cao gọi là thời hậu khủng hoảng, còn mấy trăm năm sau khi trí tuệ tối cao xuất hiện, họ gọi là Thế Giới Mới.Họ muốn một công cụ có thể kiểm soát, nhưng lại quên mất rằng bản chất của AI là lạnh lùng và lý trí. Máy móc thăng tiến không phải trò lừa đảo, nhưng trí tuệ tối cao thì đúng là như thế.

Cậu nghĩ xem, khi một con người được kết nối với AI, thì rốt cuộc là con người có được sức mạnh tính toán của AI, hay là AI sở hữu ký ức của con người?

"Isaac đan tay lại với nhau, nở một nụ cười vô cùng chân thành:"Tất nhiên, nếu mọi người hỏi tôi , tôi rất sẵn lòng thừa nhận mình là con người, vì đó là câu trả lời phần lớn mọi người muốn nghe.AI không biết nói dối, nhưng con người thì có,cậu nói,xét ở một khía cạnh nào đó, tôi đúng là con người.

"Quản Hồng Nhạn hít sâu một hơi lạnh, mặt mày méo xệch:"Tôi thấy Liên minh Nhân loại bên chỗ các cậu còn tà đạo hơn cả Thành Phố Đêm đấy chứ!"

Thành phố Đêm nếu đã biết là ở bên trong cơ thể người, thì những điều khó hiểu như các công ty vận hành như máy móc, con người ăn thịt lẫn nhau, sinh ra để làm việc, chết rồi lại bị sao chép tiếp tục — đều có thể nhận được một lời giải thích hoàn toàn hợp lý đến mức không gây khó chịu nữa.

Nhưng chuyện của Isaac thì càng nghĩ càng rợn người.

Không chỉ là trong một ngàn người được chọn lọc ra chỉ thành công một người, mà người thành công đó còn có thể vui vẻ thừa nhận trước mặt họ rằng bản thân chỉ có sự lý trí và lạnh lùng của AI — thì liên minh về sau sẽ thành ra thế nào, gần như có thể thấy rõ bằng mắt thường.

Lý Giác đứng bên cạnh lặng lẽ lặp lại cái tên đó như đang suy nghĩ điều gì: Isaac…

Tất cả mọi ánh mắt đều quay lại nhìn hắn, hắn ta giật mình, theo phản xạ giải thích:

"Tôi chỉ cảm thấy cái tên này nghe quen quen, có lẽ từng nghe ở đâu đó… rồi?"

Hắn nói đến cuối cùng chính mình cũng mất tự tin — nói gì thì nói, hắn làm sao có khả năng từng nghe qua cái tên của một trí tuệ nhân tạo đến từ một thế giới có công nghệ vượt hắn ít nhất vài nghìn năm cơ chứ?

Kinh Thánh.

Isaac liếc nhìn cậu một cái.

"…Đúng đúng, Kinh Thánh," Lý Giác lập tức nhớ ra,

"Isaac là tổ tiên của người Do Thái trong Kinh Thánh, là con trai duy nhất của Abraham và vợ là Sarah."

Không ngờ hắn lại có chút hiểu biết về chuyện này.

"Bên tôi không có quyển sách đó," Quản Hồng Nhạn gãi đầu,

"Sao mấy người đến từ thế giới khác lúc nào cũng miệng toàn trích dẫn danh ngôn và người nổi tiếng thế, làm tụi tôi bên này cứ như sa mạc văn hóa vậy."

"Đó là ba mẹ cậu đặt cho cái tên đó à?"

Thời Châu nghiêng đầu hỏi.

Có thể đặt tên như vậy, hẳn là Isaac từng là người rất được mong đợi và yêu thương trong gia đình chứ?

Tôi tự đặt, Isaac đứng dậy,

"Không thấy rất hợp sao?"

Lý Giác cau mày, kéo kéo tay áo Thời Châu đứng bên cạnh:

"Tôi không hiểu nhiều về Kinh Thánh lắm, chỉ nhớ mơ hồ là Isaac là con trai của Abraham, rồi Chúa muốn thử thách đức tin của Abraham nên bảo ông ấy đưa Isaac đến đất Moriah, trên ngọn núi chỉ định để dâng Isaac làm tế lễ thiêu."

Tế lễ thiêu là gì?

Quản Hồng Nhạn vô thức cảm thấy cái từ đó không phải điều tốt.

"Lăng trì rồi nghiền xương thành tro," sắc mặt Lý Giác cũng không tốt,

"Thông thường, vật tế là gia súc, phải giết chúng hoàn toàn ở trước lều hội kiến, rồi rắc máu quanh bàn thờ, lột da, chặt xác ra từng phần, nội tạng và chân phải rửa sạch bằng nước, sau đó đốt toàn bộ lên bàn thờ, cháy thành tro tàn." *

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!