Chương 9: (Vô Đề)

Bạch Tẫn Thuật im lặng đóng hậu trường, ném cái lời mời nhắc nhở cậu cập nhật mức giá sàn cho việc điều tra ra sau đầu, ngồi xổm xuống định nhặt đồng xu vẫn còn đang xoay tròn lên.

Ngay khi cậu ngồi xổm xuống nhặt đồng xu lên, ở góc rẽ xuất hiện một y tá trực ban cầm tập tài liệu, Bạch Tẫn Thuật cúi đầu vẫn đang suy nghĩ về chuyện lời mời, không chú ý đến sự xuất hiện của đối phương, vị trí ngồi xổm lại không khéo đúng ngay góc khuất tầm nhìn của y tá, hai người không thể tránh khỏi việc đụng vào nhau.

Ái —— Y tá trực ban đứng không vững, tài liệu trên tay rơi vãi khắp nơi.

Bạch Tẫn Thuật vừa nhặt đồng xu lên, đang ở tư thế nửa ngồi xổm thì lúng túng, trong lúc vội vàng, chỉ có thể dùng tay lịch sự đỡ vai y tá, giữ vững thân hình hai người, tránh kết cục cả hai cùng ngã xuống đất.

Tiếc rằng bản thân y tá trực ban không hề muốn cảm ơn, sau khi đứng vững, cô ta liền vênh váo trừng mắt nhìn Bạch Tẫn Thuật và Lỗ Trường Phong:

"Người nhà đến thăm bệnh không được vào khu nội trú, ai cho các người vào đây!"

"Chúng tôi chính là bệnh nhân."

Đối mặt với y tá tỏ vẻ mặt ngạo mạn, Bạch Tẫn Thuật lễ phép, hiển nhiên trông lịch sự hơn nhiều.

"Là bệnh nhân mà không mặc quần áo bệnh nhân là sao?" Ánh mắt nghi ngờ của y tá lướt qua người hai người,

"Nếu các người là người nhà lén lút vào đây tôi sẽ gọi bảo vệ."

"Bệnh viện gì mà không cho người nhà vào thăm bệnh vậy." Lỗ Trường Phong bị ánh mắt nghi ngờ của y tá nhìn đến toàn thân dựng lông, không nhịn được lẩm bẩm.

Vừa nói ra câu này, gã liền biết mình phạm sai lầm rồi, đây là một không gian chưa biết có nhiều quy tắc quái dị, chỉ là biểu hiện dưới hình thức một bệnh viện, ở đây không cho người nhà thăm bệnh có gì kỳ lạ, có lẽ đây còn là một trong những quy tắc trong không gian.

"Không cho là không cho, đây là quy chế của bệnh viện!" Y tá hiển nhiên cũng nghe thấy câu này,

"Các người rốt cuộc là ai, tôi sẽ gọi bảo vệ!"

Bạch Tẫn Thuật đưa mắt ra hiệu Lỗ Trường Phong, Lỗ Trường Phong lập tức hiểu ý tiến lên làm quen:

"Kia... chị y tá, chúng tôi là bệnh nhân vừa nhập viện,"

Ai là chị của anh.

Ánh mắt của y tá soi mói lướt qua khuôn mặt Lỗ Trường Phong, vẻ bất mãn trong giọng nói càng sâu sắc hơn.

Vậy cô y tá?

Vài câu nói qua lại, nhân lúc tranh chấp vấn đề xưng hô, Lỗ Trường Phong thuận lợi thu hút sự chú ý của y tá, thuần thục bắt đầu giảng hòa,

"Cô y tá cô xem, vòng tay nhập viện chúng tôi cũng đều đeo rồi, chỉ là chưa kịp thay quần áo bệnh nhân thôi, không tin cô xem, trên vòng tay đều viết tôi là bệnh nhân khoa chỉnh hình."

Thật sao?

Y tá quả nhiên nửa tin nửa ngờ nhìn vào cổ tay của gã mập,

"Đợt bệnh nhân của các người đều đã nhập dữ liệu xong rồi, anh xoay cổ tay lại tôi xem giường bệnh và họ tên của anh."

Lỗ Trường Phong muốn còn không được, vội vàng tiến lên cho y tá xem vòng tay của mình.

Nhân lúc Lỗ Trường Phong che khuất tầm nhìn của y tá, Bạch Tẫn Thuật lập tức lùi lại một bước nhặt những tài liệu rơi vãi trên đất lên.

Cậu ra dấu cho Lỗ Trường Phong tiến lên nói chuyện với y tá, chính là vì trong khoảnh khắc va chạm với y tá trực ban này, cậu hình như thoáng thấy tên mình trong những tài liệu rơi rớt.

Kết hợp với những gì y tá vừa nói, những thứ rơi vãi trên đất này hẳn là tài liệu giấy của tất cả bệnh nhân ở đây.

Tình hình khẩn cấp không kịp giải thích, anh ta chỉ ra hiệu, may mà Lỗ Trường Phong đủ thông minh, lập tức hiểu ra cậu muốn làm gì, tiến lên vững vàng che khuất tầm nhìn của y tá.

Gã mập bên kia vẫn đang tận tâm tận lực kéo dài thời gian.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!