Chương 7: (Vô Đề)

"Cậu còn muốn ói không?" Thấy sắc mặt Lỗ Trường Phong từ trắng chuyển sang hồng hào, Bạch Tẫn Thuật thận trọng hỏi.

"Không, không nôn nữa."

Lỗ Trường Phong khó khăn đè nén sự khó chịu trào lên từ đáy lòng,

"Anh Scao, anh nói sau này còn thường xuyên gặp những cảnh này, là đã phát hiện ra gì rồi đúng không?"

"Cũng gần như vậy đấy."

Bạch Tẫn Thuật đứng tại chỗ quan sát cẩn thận vài giây, thấy Lỗ Trường Phong quả thật không còn vẻ khó chịu mới yên tâm đi về chỗ cũ,

"Trong không gian xa lạ này, kích hoạt một quy tắc nhất định sẽ bước vào khoảng không thời gian ngưng đọng."

Biết càng nhiều thì tỷ lệ sống sót càng cao, Lỗ Trường Phong giờ xem như là người đi theo bên cạnh cậu, cậu đương nhiên không tiếc chia sẻ thông tin này cho Lỗ Trường Phong:

"Trong lúc thời gian dừng lại, nếu xử lý đúng cách thì không sao, nếu ứng phó sai cách sẽ giống như Trần Phi."

Về cách ứng đối, cậu đã có suy đoán, nhưng chưa chắc chắn lắm.

"Thời gian ngưng đọng..." Lỗ Trường Phong vừa nghĩ đến bộ dạng của Trần Phi là sắc mặt lại trắng bệch,

"Một khi bước vào thời gian dừng lại này sẽ chết giống như Trần Phi sao?"

"Tất nhiên là không phải," Bạch Tẫn Thuật ngạc nhiên nhìn gã:

"Cậu nghĩ xem tôi làm sao biết Trần Phi bước vào thời gian ngưng đọng, đương nhiên là vì tôi cũng ở trong đó."

"Ồ, đúng rồi nhỉ,. Lỗ Trường Phong cười gượng hai tiếng, vội vàng bỏ qua vấn đề này, che đậy sự thật mình vừa phạm sai lầm,"Vậy lần ngưng đọng thời gian này có phải là sự kiện ngẫu nhiên không? Mỗi lần kích hoạt đều sẽ bước vào thời gian dừng lại sao?Hiện tại xem ra là thế.

"Bạch Tẫn Thuật khẳng định gật đầu,"Tôi đã trải qua hai lần rồi.

"Lỗ Trường Phong: !!! Bạch Tẫn Thuật:"Tôi thử nhập một quy tắc xem có được chấp nhận không."

Cậu sớm đã muốn thử hệ thống kiểm định quy tắc này của Tổ Chức.

Không để ý đến ánh mắt kinh hãi và kính nể của Lỗ Trường Phong sau khi nghe câu này, cậu mở bảng nhiệm vụ, thử nhập quy tắc sinh tồn mình tổng kết được: [Sau khi bước vào không gian xa lạ, kích hoạt một điều kiện nhất định sẽ bước vào khoảng không thời gian ngưng đọng, xử lý sai cách sẽ bị tấn công từ sinh vật chưa biết trong không gian.]

Một tia màu xanh lục lóe lên, quy tắc được chấp nhận.

Nhưng đồng thời, [kích hoạt một điều kiện nhất định] và [ứng phó] hai cụm từ này bị gạch dưới một đường màu đỏ, đây là ý cần bổ sung chú thích.

Tsk Bạch Tẫn Thuật khó chịu tặc lưỡi,

"Hai cái này tôi hiện tại vẫn chưa phát hiện ra, vậy cứ để nó ở đó đi, lát nữa thử lại xem."

"Vậy cũng xong được một quy tắc rồi."

Lỗ Trường Phong rướn cổ nhìn vào bảng điều khiển của cậu, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng,

"Nhanh vậy đã phát hiện ra một quy tắc, mới vừa vào mà đã tổng kết được một thông tin, xem ra muốn hoàn thành thăm dò cũng không khó."

"Ừm, mới vừa vào khám phá thôi."

Vẻ khó chịu trên mặt Bạch Tẫn Thuật cũng dịu đi không ít,

"Sau này vào lại cái không thời gian dừng lại kia mấy lần nữa thử xem là biết liền."

Lỗ Trường Phong kinh ngạc mấy giây trước thái độ xem quy tắc tử vong như không có gì của cậu, không khỏi cảm thán cao thủ quả nhiên là cao thủ, gã là loại gà mờ biết được quy tắc chỉ muốn tránh xa thôi, hoàn toàn không thể bì nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!