Chương 42: (Vô Đề)

Đó là một thứ không thể nhìn rõ hình dạng.

Nó nhảy ra từ một làn khói mờ ảo, vẽ nên một đường cong không quá rõ ràng trong không trung. Những góc cạnh mơ hồ, chiếc hàm méo mó, cùng tấm lưng phát ra ánh sáng u ám kỳ dị.

Bạch Tẫn Thuật còn chưa kịp nhìn rõ thứ mà tay cậu vừa chạm vào, cậu đã theo bản năng nhấc nó lên rồi mạnh mẽ vung về phía trước.

Cùng với động tác vung cây gậy gỗ, một giọng nói dồn dập vang vọng trong không gian:

Đừng nhìn!

Nhưng đã muộn.

Thứ này xuất hiện quá đột ngột, mà bản năng con người lại luôn có xu hướng nhìn theo vật thể đang di chuyển. Một khi có gì đó bất ngờ xuất hiện trong tầm nhìn, phản ứng đầu tiên của mọi người chính là cố gắng nhìn rõ nó.

Toàn đội vừa trải qua một lượt kiểm định lý trí.

Giang Kim Minh chỉ cảm thấy đầu óc mình vang lên một tiếng ong——. Trực diện đối mặt với sinh vật thần thoại, thông tin từ tế bào thị giác của hắn còn chưa kịp truyền đến đại não thì tư duy đã đi trước một bước mà đưa ra quyết định.

Một phần lý trí sụp đổ tức thì.

Miêu tả của Xa Mạc Sở vẫn còn quá bảo thủ. Cảm giác mất đi lý trí không chỉ đơn giản là nhìn thấy hình ảnh khác lạ, ngửi thấy mùi kỳ quái hay xuất hiện ảo giác xúc giác. Giang Kim Minh chỉ cảm thấy có thứ gì đó đột nhiên rời khỏi não mình, ngay sau đó là một cảm giác trống rỗng cùng hoang mang to lớn.

Giống như trong đầu vốn có một hệ thống trật tự ngăn nắp, nay lại bị rút mất một mảnh.

Tư duy, hành động, thậm chí cả cảm giác của hắn đều xuất hiện một khoảng trống khổng lồ.

Mạch suy nghĩ của hắn sụp đổ một phần, trong giây phút đầu tiên hoàn toàn không phản ứng kịp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cây gậy gỗ sượt qua bên tai Giang Kim Minh, Xa Mạc Sở ra tay vô cùng chính xác. Chiếc cuốc trong tay cậu vung lên, nhắm thẳng vào đầu của thứ đó. Mũi cuốc kim loại sắc bén vẽ nên một đường rạch sắc lẹm trong không khí, giáng mạnh xuống vị trí đầu của Chó săn.

Một tiếng va chạm giòn tan vang lên.

Bạch Tẫn Thuật không những không tiến lên mà còn lùi về sau một bước.

Lực phản chấn truyền ngược theo cán gỗ, từng chút từng chút truyền đến lòng bàn tay cậu. Giống như thứ vừa bị cậu đánh trúng không phải đầu của một sinh vật, mà là một khối sắt, cứng rắn đến mức đáng sợ.

Mà thực tế, thứ này cũng không thể được gọi là đầu của sinh vật.

Mũi cuốc cong vênh vào trong, rõ ràng đã bị tổn hại trong cú va chạm vừa rồi. Da thịt bị đánh trúng lập tức vỡ nát, lộ ra làn sương đen đặc quánh rơi xuống từng giọt. Chó săn há miệng lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn, lớp sương mù sau lưng nó cuộn trào từng đợt.

Bạch Tẫn Thuật dường như nhìn thấy một đường nét mơ hồ nào đó trong làn sương. Cậu bỗng cảm thấy đầu óc mình trở nên mông lung, trước mắt mờ đi trong chốc lát, tựa như có thứ gì đó cổ xưa và sâu thẳm sắp xuyên qua sương mù mà xâm nhập vào nơi này.

Lại thêm một lượt kiểm định lý trí nữa.

Giang Kim Minh cuối cùng cũng lấy lại tinh thần sau lần kiểm định lý trí đầu tiên. Hắn nhớ rõ ràng lời Xa Mạc Sở vừa nói, không chần chừ thêm giây nào mà lập tức nhắm chặt mắt lại trước khi kịp nhìn rõ thứ trước mặt là gì.

Hắn không muốn chết!

Thế giới Cthulhu hoàn toàn đi ngược lại quy luật thông thường. Nếu ở thế giới khác, có lẽ lúc này hắn đã liều mạng giãy giụa. Cho dù đường cùng, hắn vẫn có thể dùng điểm tích lũy để đổi lấy một con đường sống từ cửa hàng của Tổ Chức.

Nhưng bây giờ, hắn chỉ có thể đứng yên tại chỗ, nhắm mắt, không dám nhìn về phía trước dù chỉ một chút.

Giang Kim Minh có thể cảm nhận rõ ràng rằng, so với bản thân vài phút trước, lớp lá chắn tinh thần của hắn đã yếu đi rất nhiều, tư duy cũng chậm chạp hơn. Đây chính là triệu chứng điển hình sau khi mất đi điểm lý trí.

Chết trong không gian chưa rõ này chưa chắc đã là cái chết thật sự. Hắn vẫn còn bốn ngày để tìm đường sống. Nhưng nếu lý trí hoàn toàn cạn kiệt tại đây, hắn không dám chắc liệu mình có thể tiếp tục suy nghĩ sáng suốt để tìm đường ra ngoài hay không.

Và nếu có thoát ra được, liệu hắn có còn giữ được sự tỉnh táo, hay sẽ hóa điên?

Khi nhận thức về nguy hiểm của hắn dần nhạy bén hơn, hắn cảm giác được có thứ gì đó đang lao về phía đầu mình, đại não không ngừng gào thét: Chạy đi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!