Lỗ Trường Phong đột nhiên bị điểm danh, ngơ ngác chớp mắt: Hả?
"Bảo cậu nhìn chằm chằm Giang Kim Minh nhiều hơn," Anh Sở của gã ngồi trên ghế đá nhỏ, không khách khí giao nhiệm vụ cho gã,
"Nếu anh ta gặp phải đòn tấn công sắp chết, thì nhờ vào cậu đó."
Ồ, à à. Lỗ Trường Phong lúc này mới phản ứng lại, rất biết điều tiến đến,
"Tiền bối Giang, hôm nay tốt nhất anh đừng rời khỏi tầm mắt của tôi."
Gã đối với thuộc tính cố định của mình cũng không có gì phải giấu giếm, trong dự án thám hiểm lần trước đã nói một lần trước mặt tất cả khán giả và Scao rồi, gã cũng chứng minh nó trên người Phương Thiếu Ninh, bây giờ vừa vặn mọi người đều ở đây, Lỗ Trường Phong đương nhiên rất hào phóng nói:
"Thuộc tính cố định của tôi là [Cấp cứu], chỉ cần có người bị thương trong tầm mắt của tôi, thì có thể được chữa trị."
Vẻ mặt của mọi người sau khi nghe câu này đều khác nhau.
Người mới vậy mà là đội viên hỗ trợ?
Chẳng trách gã có thể lên được không gian cao cấp, dù là cao cấp hay trung thấp cấp, đội viên hỗ trợ đều là thành viên khan hiếm, ngay cả đội định hướng của bọn họ do nhà đầu tư đưa ra lời mời, chỉ định thành viên cũng rất ít xuất hiện người hỗ trợ, có thể thấy chấp niệm loại này thiếu thốn đến mức nào.
Những thành viên tương đối nổi tiếng, còn có hiệu quả trị liệu thuộc tính cố định tương đối ổn định, đều rất được ưa chuộng trong không gian cao cấp.
Giang Kim Minh nghe thấy câu này trong lòng cũng yên tâm hơn một chút:
"Được, vậy hôm nay tôi sẽ đi theo cậu."
Trên bình luận, các nhà đầu tư lại không lạc quan như hắn:
[Tôi cảm thấy... Tiểu Sở chỉ đang an ủi Giang Kim Minh.]
[+1, cơ chế này là tử cục của Giang Kim Minh, Giang Kim Minh còn hy vọng phá vỡ luật nhân quả, nhưng Tiểu Sở đã nhìn ra rồi.]
[Nhưng mà thần Scao thật sự cái gì cũng nói với Tiểu Sở nhỉ, thành viên thuộc tính hỗ trợ giống như Lỗ Trường Phong, người khác có lẽ đã tự mình giấu giếm không nói cho ai biết rồi.]
[Chờ một chút đừng nói về Scao vội, tại sao cơ chế này là tử cục? Tôi không hiểu?]
[Bởi vì bồ không biết chết trong thời gian ngược dòng có nghĩa là gì.]
[Có nghĩa là cái chết của Giang Kim Minh đã bị luật nhân quả định sẵn. Giả sử, thời gian là một đường thẳng, đứng trên thời gian theo thứ tự bình thường, Giang Kim Minh sống sót qua bốn ngày đầu, sau đó chết vào ngày thứ năm, cho nên số các đội viên tồn tại ở ngày thứ sáu không có hắn.
Quay lại dòng thời gian của các đội viên mà chúng ta đang thấy, do một số quy tắc thời gian đảo ngược, những chuyện xảy ra sẽ không thay đổi, Giang Kim Minh vẫn không xuất hiện vào ngày thứ sáu, vẫn chết vào ngày thứ năm, vậy nếu xét theo thứ tự bình thường, tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì...]
[Má ơi, anh ta vẫn sẽ sống thêm bốn ngày!
Sống thêm bốn ngày sau khi mình đã chết!]
[Chẳng trách Tiểu Sở nói sau khi anh ta chết hôm nay, còn tận bốn ngày lận...]
[Hơn nữa nếu hôm nay Giang Kim Minh thật sự chết, vậy ngày hôm sau tỉnh lại hắn chính là một bản thân khác sau khi đã chết, nhưng chỗ đáng sợ là hắn biết mình đã chết, chết vào ngày hôm qua, cũng chết vào ngày mai.]
[Chết vào ngày hôm qua không thể quay lại, và ngày mai trên tuyến thời gian thứ tự theo lý thuyết là vậy.]
[Cho nên đối với Giang Kim Minh mà nói, cái chết là chuyện đã xảy ra, nhưng sống sót lại vẫn đang tiếp diễn, đây là tử cục tuyệt đối.]
[Đối với tất cả mọi người mà nói, đây đều là tử cục tuyệt đối, ông đừng quên sáu người còn lại cũng chưa từng gặp ngày thứ bảy. Tiểu Sở nói đúng, thời gian định mức của phó bản này là bảy ngày, thời gian bắt đầu đi ngược lại từ ngày thứ sáu, vậy ngày cuối cùng họ sẽ đi đâu?
Chỉ có chết.]
[Hít... quy tắc không gian cao cấp của mấy người, đáng sợ quá.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!