Chương 36: (Vô Đề)

Sau khi ăn xong bữa sáng quá mức khổ đau, người chú thu dọn bát đũa, sáu người trong sân nhỏ cũng phải bắt đầu công việc hôm nay.

Ông chú khi mang dưa muối đến có nhắc đến:

Thầy Mã nói hôm nay nhiệm vụ nặng nề, suy đoán hợp lý nhất thì bọn họ là những người đến làm điều tra địa chất, vẫn còn là sinh viên. Nếu là sinh viên, vậy chắc chắn có giảng viên dẫn đội.

Bạch Tẫn Thuật vừa lục lọi đồ đạc trong phòng, vừa thu dọn đồ dùng cần thiết khi ra ngoài dã ngoại trong chốc nữa.

Đồ đạc trong ba lô được sắp xếp rất gọn gàng, Bạch Tẫn Thuật lấy ra xem từng món, rồi thêm một số thứ vào.

Đèn pin sạc cả đêm chắc chắn phải mang theo, mặc dù là ban ngày, nhưng tình hình chiếu sáng trong hang động Karst (dịch hang đá vôi cho dễ đọc nhé) có lẽ không mấy khả quan.

Còn phải mang theo nước, ấm nước trên bàn trống rỗng, cậu ra ngoài múc mấy gáo nước trong chum đổ đầy rồi cho vào bên hông ba lô, đây đều là những đồ dùng cơ bản.

Theo kinh nghiệm của Xa Mạc Sở, ngoài những thứ này, nếu vào núi vào rừng thì phải mang theo thuốc chống muỗi, băng cá nhân và thuốc bong gân cũng phải chuẩn bị đầy đủ, bản thân cậu vì thể chất đặc biệt nên không thu hút muỗi, nhưng nhiều đồng đội trước đây đều cần những thứ này, không biết các đội viên không gian cao cấp có cần không, nhưng dù sao thì có chuẩn bị vẫn hơn.

Bạch Tẫn Thuật chuẩn bị xong nhữngmón đồ nọ, năm đồng đội khác cũng thu xếp gần xong, mấy người bước ra khỏi cửa, ở cửa đứng một người đàn ông cũng đeo ba lô leo núi, đội nón rơm, có lẽ là thầy Mã mà ông chú nói.

Thầy Mã đeo kính gọng vàng, dáng vẻ thư sinh, đã đeo ba lô đứng ở cửa, trông không quá ba mươi tuổi, trẻ tuổi đến mức bất ngờ.

Thấy bọn họ ra, thầy rất hài lòng gật đầu khen ngợi:

"Hôm nay tinh thần của mọi người đều rất tốt, vậy vẫn hành động theo nhóm như trước đây, nội dung công việc mọi người đều rõ rồi. Cố gắng trong ngày cuối cùng, ngày mai cầu được phục hôig, chúng ta có thể về trường rồi!"

Giọng điệu của thầy Mã nghe rất hào hùng, sáu sinh viên đứng đối diện thầy ấy lại đầy vẻ mờ mịt.

Nhóm trước đây là nhóm nào?

Lỗ Trường Phong khựng chân, va vào Lý Nhân đi phía sau, Lý Nhân suýt nữa bị vấp ngã, nhưng trên mặt không hề có vẻ tức giận, ngược lại đầy vẻ lúng túng giống hệt Lỗ Trường Phong.

Phải làm sao đây?

Vị giảng viên này không hề có ý định giải thích, dặn dò xong quay người muốn rời đi, rõ ràng là mặc định mọi người đều biết thầy ấy nói gì, khiến tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Thầy Mã— Ngay lúc này, Bạch Tẫn Thuật đột nhiên lên tiếng,

"Nhưng em không muốn đi cùng nhóm với anh ta."

Thầy Mã đang nhấc chân định rời đchợt dừng lại, giọng nói lập tức bất lực:

"Tiểu Sở, đây là ngày cuối cùng rồi, nhịn một chút được không?"

Không chịu đâu.

Bạch Tẫn Thuật đeo ba lô leo núi một bên vai, giọng điệu kéo dài như đang gây sự,

"Em không thể chịu đựng được một giây nào khi ở cùng anh ta, sợ ra ngoài đánh nhau, hay là thầy Mã chia lại nhóm đi?"

Cậu vừa nói ra lời này, các thành viên khác lập tức biết cậu muốn làm gì.

Mọi người ở đây đều là các đội viên cũ, ngay cả Lỗ Trường Phong cũng từng thấy Scao có tài ăn nói tùy cơ ứng biến, lập tức hiểu ý phối hợp, đồng loạt nhìn thầy Mã, vẻ mặt chờ thầy quyết định.

Có phân tích của Vân Quảng trước đó, nếu trước đây bọn họ mất trí nhớ, vậy ngày thứ sáu không thể hành động vội vàng, nếu không sẽ khiến những sinh vật chưa biết đã quen thuộc với họ phát hiện ra sự khác thường.

Vì Xa Mạc Sở đã tiên phong đưa ra yêu cầu này, hẳn là đã có suy đoán về những việc mình có thể đã làm trong những ngày trước, vậy bọn họ cứ phối hợp là được.

Thầy Mã bị sinh viên nhìn như vậy, lập tức đau đầu nhấn thái dương:

"Nhóm trước khi ra ngoài dã ngoại đều đã báo cáo lên trường cả rồi, lần này là dự án du lịch của chính phủ, bây giờ ngày cuối cùng Tiểu Sở muốn đổi nhóm, báo cáo về sau viết thành viên nhóm làm sao đây hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!