[ WOW WOW WOW WOW WOW WOW WOW.]
[Ê chuyện gì vừa diễn ra vậy?]
[Trong đầu tôi giờ chỉ còn hai chữ Đỉnh vãi thôi, đỉnh vãi, đỉnh vãi.]
[Chậm thôi, chậm thôi, phòng phát sóng trực tiếp bị lag rồi!]
[Admin đâu ra mở rộng dung lượng đi! Phòng của Thần Kinh Đao mà cũng bị lag thế này á?!]
[Mọi người đừng hoảng, chẳng phải Scao nói cậu ta là sinh viên y khoa sao? Sinh viên y hả, cứu người nhiều cũng thấy người chết nhiều mà, nên phía sau cậu ta xuất hiện một đám người cũng hợp lý mà.]
[Bà động não dùm cái, hợp lý cái quần què á.]
[Ông có thấy ánh mắt bọn họ nhìn cậu ta giống đang nhìn bác sĩ không?]
[Tôi thấy giống đang nhìn thần thánh hơn đó má ơi...]
[Cũng được, cảm giác này thú vị đấy.]
[Vậy là Scao baby giết nhiều người thế... Chẳng lẽ cậu ấy cũng vô tình dùng hết điểm thưởng, nên từ mấy cái không gian cao cấp được bảo mật thông tin kia rơi xuống đây à?
Nên sở dĩ chúng ta chưa từng thấy tên Thần Kinh Đao này, là vì cậu ta vừa vào Tổ Chức đã được mấy ông lớn chọn đi vào cánh cổng không gian cao cấp đó rồi?]
[Người anh em nói vậy nghe cũng có lý... Tuy mọi người đều nói Scao baby là Thần Kinh Dao, nhưng lần nào ảnh cũng siêu thần, chưa từng lệch rate lần nào!]
[Mẹ nó, ông nói vậy mới thấy Scao baby đúng là chưa từng trượt tay lần nào.]
[Gì mà Scao baby, phải gọi là Thần Scao, tôn trọng chút đi.]
Trong hành lang tối tăm của khu nhà cũ, thanh niên tóc dài liếc nhìn vạt váy cháy xém của cô, rồi ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ tóc vàng: Cô đốt nhà đấy à?
"Tôi... tôi ngụy tạo một vụ cháy," Người phụ nữ tóc vàng run rẩy môi,
"Một vụ cháy đủ lớn, đủ để che giấu mọi chứng cứ."
Ngọn lửa ngút trời thiêu rụi mọi thứ trong nhà, biến người đàn ông còn thoi thóp kia thành một cái xác cháy đen không thể nhận ra nguyên nhân cái chết. Còn cô và con gái, với tư cách là nạn nhân đã hoảng loạn chạy thoát khi đám cháy bùng lên một nửa, nhận được sự đồng cảm của mọi người.
Dù có người nghi ngờ, nhưng một người phụ nữ bị bạo hành gia đình lâu năm, khi đối mặt với ngọn lửa dữ dội, sao có thể quay lại cứu tên ác quỷ đẩy cô xuống địa ngục được chứ?
Sáng suốt đấy.
Chàng trai tóc dài khẽ nói,
"Cô là học sinh thông minh tốt nhất mà tôi từng gặp."
Khuôn mặt người phụ nữ đỏ bừng vì kích động, môi cô mấp máy:
"Ngài... ngài thừa nhận tôi là học sinh của ngài rồi."
Thanh niên tóc dài cười khẽ:
"Cô luôn là học sinh của tôi mà."
Hắn luôn thích làm thầy, chỉ dạy những kẻ tinh tường, xem họ sẽ lựa chọn điều gì trong tuyệt vọng cũng là một thú vui của hắn.
Tỷ lệ đồng bộ 80%.
Bạch Tẫn Thuật tự động nói ra tiếng Pháp mà cậu chưa từng học qua, và nhận ra người phụ nữ tóc vàng này không xuất hiện trong bất kỳ kịch bản nào của chàng trai tóc dài. Cô là người cậu mơ thấy trong giấc mơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!