Chương 27: (Vô Đề)

Trong nhiều câu chuyện học đường, sẽ xuất hiện các quy tắc và truyền thuyết về cầu thang.

Cầu thang thường ngày có 13 bậc sẽ biến thành 14 bậc trong một sự kiện đặc biệt nào đó, và nếu có người đi trên bậc thang này, vừa đếm vừa đi lên, khoảnh khắc bước lên bậc thứ 14, sẽ tiến vào một cánh cửa không gian dị biệt khác.

Bạch Tẫn Thuật vừa đếm vừa đi lên: 10, 11, 12.

Cùng lúc đó, trong cửa cầu thang tầng chín cách cậu chỉ một tầng, năm thành viên vẻ mặt căng thẳng cũng đang làm những việc tương tự.

10, 11, 12, Bọn họ không dám nhìn xuống, vừa dò dẫm vừa dùng chân bước lên một bậc, 13.

Bậc cuối cùng rồi.

Lữ Minh Thành cắn răng, người đầu tiên bước lên trước.

Anh ta bước hụt, đột nhiên lảo đảo mấy bước, suýt chút nữa ngã trên bậc thang.

"13… phía sau không còn nữa?" Vẻ mặt anh ta vừa mừng rỡ, lại vừa khó tin.

Khoa ung bướu có hai tầng, vì tầng này sẽ không tiến vào cánh cửa không gian kỳ lạ đó, vậy thì cánh cửa không gian kỳ lạ sẽ tiến vào chỉ có tầng của Scao.

Sau lưng anh ta, Lỗ Trường Phong cũng bước lên bậc thang.

Trong năm người vẻ mặt khác nhau, gã và Phương Thiếu Ninh là hai người không ngạc nhiên nhất trước tiến triển hiện tại.

Nói đúng hơn, bọn họ ngay từ đầu đã biết kết quả sẽ như vậy, giống như lúc đầu Scao dùng mặt sấp ngửa của đồng xu để cho Lỗ Trường Phong thấy thuộc tính cá chép may mắn của mình, khoảnh khắc Lữ Minh Thành chọn tầng chín, mà để lại tầng tám cho cậu, đáp án đã được định sẵn——

Scao ở tầng nào, tầng đó sẽ trở thành khoa ung bướu có thể tiến vào cánh cửa không gian kỳ lạ, còn cầu thang tầng của bọn họ sẽ duy trì ở 13 bậc, giống như những cầu thang bình thường, không thể tiến vào bất kỳ cánh cửa không gian tách biệt nào cả.

Mà mục đích của gã hành động tách biệt với Scao là để kéo chân ba người còn lại, để bọn họ càng muộn càng tốt quay về tầng tám tiến vào cánh cửa không gian, từ đó tách khỏi tiến trình khám phá của Scao đã tiến vào đó đầu tiên.

Một là để đảm bảo an toàn cho bọn họ, hai là, tiến vào cánh cửa không gian trước, đồng nghĩa với việc có thể có được quy tắc trước.

Phương Thiếu Ninh cùng gã đến tầng chín chứ không phải tầng tám không phải vì hắn tình nguyện, hoàn toàn là vì nếu không có Lỗ Trường Phong ở đây, vết thương của Trần Phi sẽ chỉ không ngừng trở nặng, tính mạng của hắn đáng lo.

"Mọi người có nghe thấy không…" Lỗ Trường Phong và Phương Thiếu Ninh nhìn nhau, người đầu tiên mở miệng,

"Nghe thấy Lưu Mai Tâm đang khóc không? Cô ấy có phải ở tầng này không?"

"Chúng ta có nên đừng xuống vội, tìm ở tầng chín trước không?"

...

Cách một tầng.

Chàng trai tóc dài đi trong một hành lang hẹp, ống kính phòng phát sóng trực tiếp cũng theo bước chân của cậu mà tận tụy phát sóng mọi thứ xảy ra trong cánh cửa không gian chưa biết.

Các nhà đầu tư cũng trò chuyện rôm rả:

[Có ai không, mau gửi thêm bình luận đi, hành lang này âm u quá tôi sợ.]

[Có người xem rồi rụt chân vào trong chăn luôn rồi kìa.]

[Bây giờ tôi vô cùng xác định dự án của chúng ta là dự án mở cửa âm phủ, dự án của người ta đều là ban ngày khám phá ban đêm nghỉ ngơi, dự án của chúng ta thì hay rồi, ban đêm khám phá ban ngày nghỉ ngơi, đây là giờ giấc kiểu Mỹ gì vậy.]

[Dự án của chúng ta luôn địa ngục như vậy, quen rồi là được.]

[Dự án này thật sự cứ đến tối là chơi lớn, hôm kia là chủ nhiệm Tôn, tối qua là đi tìm người giấy của Dương Bồi, tối nay là một khu nhà đơn vị tối tăm nhấp nháy ánh sáng đỏ, cái này mẹ nó là phát sóng trực tiếp mở cửa âm phủ hàng thật giá thật.]

[Ồ ồ ồ, đây chính là cánh cửa không gian quy tắc đặc biệt mà Lưu Mai Tâm nói với Dương Bồi tối qua đó hả? Sao có chút quen mắt vậy?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!