Chương 25: (Vô Đề)

Anh Scao. Lỗ Trường Phong đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Bạch Tẫn Thuật đang cầm tượng gỗ trên ban công quan sát, giọng nói không khỏi nhẹ đi vài phần,

"Phát hiện ra đây là loài chim gì chưa?"

Bị ảnh hưởng bởi Scao, gã cũng lập tức đăng ký một tài khoản trên diễn đàn tra cứu, theo dõi diễn đàn về các loài chim. Bài đăng buổi sáng của anh Scao vẫn còn trôi nổi trên đầu trang, vừa nhấp vào là thấy ngay.

Lỗ Trường Phong đương nhiên cũng đã đọc bài đăng đó, biết rằng các tầng bình luận bên trong đã lệch lạc từ lâu, chỉ còn lại vài thành viên kỳ cựu của diễn đàn đang nghiêm túc phân tích, tổng kết ở tầng cuối cùng.

Anh Scao vội vã quay về chính là để từ đống khả năng này phân biệt xem tượng gỗ này rốt cuộc là loài gì.

Phát hiện rồi, Bạch Tẫn Thuật gật đầu, Chim cắt chân đỏ.

Đó là cái gì? Lỗ Trường Phong rõ ràng chưa từng nghe thấy cái tên này,

"Có ngụ ý đặc biệt gì sao?"

Gã chỉ biết rằng uyên ương tượng trưng cho tình yêu, hạc tượng trưng cho cát tường, chim khách tượng trưng cho điềm lành, cô hoạch điểu (Ubume) tượng trưng cho việc trộm trẻ con…

Cho nên có lẽ có thể cầu nhân duyên thì bái uyên ương, cầu cát tường thì bái hạc, cầu điềm lành thì bái chim khách, kẻ buôn người thì bái cô hoạch điểu?

Lỗ Trường Phong rùng mình, vội vàng xua đi những suy nghĩ kỳ lạ này.

Cái cuối cùng về cô hoạch điểu quả thực không hợp với ba loài chim tượng trưng cho tình yêu, cát tường và điềm lành ở phía trước.

"Cưu chiếm thước sào, biết không?"

Scao rõ ràng không biết gã đang suy nghĩ lung tung những thứ gì, Concưu

"trong câu cưu chiếm thước sào chính là chim cắt chân đỏ."

Nói chim cắt chân đỏ thì không biết, nói cưu chiếm thước sào thì Lỗ Trường Phong biết ngay.

Một khi câu đố được vạch trần, đoán ra đáp án cũng dễ dàng hơn nhiều.

Lỗ Trường Phong lập tức thuận lợi liên hệ ý nghĩa của cưu chiếm thước sào với hiện thực bác sĩ Phương hiện tại đang chiếm giữ thân thể của Trần Phi, đồng thời nhanh chóng hiểu ra lý do vì sao y tá và bác sĩ trong bệnh viện này đều thờ cúng cái khám thờ này.

Bọn họ cũng muốn giống như con cưu/tu hú trong

"cưu chiếm thước sào/ tu hú chiếm tổ" chiếm giữ thân thể của bệnh nhân để rời khỏi đây.

Phương Thiếu Ninh, Bạch Tẫn Thuật nhìn thấy bác sĩ Phương cũng đẩy cửa bước vào, gọi một tiếng tên hắn

"Anh bây giờ nhìn lại tượng gỗ, cảm thấy nó có giống không?"

Bây giờ nhìn lại… Bác sĩ Phương bước tới, nhận lấy tượng gỗ quan sát kỹ lưỡng một lượt,

"Có hơi giống, nhưng vẫn chưa đủ giống."

Hắn trông rất muốn dùng ngôn ngữ cụ thể hóa để miêu tả, nhưng nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, vẫn không thể diễn đạt được cái cảm giác huyền diệu này.

Giống như sau khi hắn ta biến thành Trần Phi, ký ức về thần tượng bị ai đó cố ý phủ lên một lớp sương mù mơ hồ vậy.

Vậy thì trước tiên… cũng không vội.

Bạch Tẫn Thuật còn chưa nói xong, cửa phòng bệnh đột nhiên bị y tá trực ban đẩy mạnh ra.

Lỗ Trường Phong giật mình, theo bản năng bước lên một bước, vừa vặn che chắn bác sĩ Phương, che khuất tượng gỗ đã phục chế từ mảnh vụn trong khám thờ phía sau.

Phục chế xong tượng gỗ rồi mà vẫn bị y tá tìm đến sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!