Chương 15: Phòng huấn luyện thực chiến

Abel quyết định đặt tay lên mặt của đối phương.

Cedric ngạc nhiên hỏi: Cậu làm gì vậy?

Anh không hề né tránh, để mặc Abel đặt tay lên mặt mình.

Có lẽ chưa đủ? Abel tiếp tục xoa xoa trên mặt anh ta.

Cedric cảm thấy mặt mình nóng bừng như thể đang bị đốt cháy, nhưng điều kỳ lạ là anh không muốn rút mặt ra. Anh cảm thấy như bàn tay của Abel không chỉ chạm vào mặt mình mà đang xoa dịu tâm trí anh. Không hiểu sao, đầu óc anh trở nên mơ hồ, mọi suy nghĩ đều dừng lại.

Abel nhận thấy khả năng của mình thực sự quá kém cỏi. Đến mức chỉ làm đối phương hơi đỏ mặt một chút là cùng.

Vì vậy, Abel quyết định đặt thêm tay kia lên mặt Cedric.

Cậu dùng hai tay nâng mặt Cedric lên, khiến mặt anh ta hướng về phía mình, nhìn sâu vào đôi mắt của Cedric, nhẹ nhàng hỏi:

"Anh có chịu thua không?"

Cedric cảm thấy mình như bị chìm đắm trong đôi mắt lấp lánh và sâu thẳm ấy. Anh cảm nhận như đôi mắt ấy đã nhìn thấu tận đáy lòng mình, để lại một dấu ấn sâu đậm.

Thay vì chối từ, anh đón nhận một sự hạnh phúc lớn lao dâng trào trong lòng, khiến đầu óc anh quay cuồng và trái tim cảm thấy ngọt ngào.

Anh ngẩn ngơ, mơ màng đáp: Tôi chịu thua...

Ngay khi Cedric vừa dứt lời, Abel lập tức buông tay ra. Alfred vội vàng rút một chiếc khăn tay ra để Abel lau tay.

Alfred đã đứng bên cạnh với vẻ ghen tị.

Nếu không phải vì chuyện Abel có thể vào học hay không, hắn đã lao vào xé nát tên côn trùng vô liêm sỉ đó.

Cedric mơ hồ trong một khoảnh khắc, sau đó là thất vọng sâu sắc, như thể vừa ở trên thiên đường rồi đột ngột bị đá văng xuống. Cảm giác hụt hẫng rất lớn. Anh lấy lại bình tĩnh và hỏi:

"Khả năng của cậu là gì?"

"Ừm, gọi là khả năng gây thiện cảm đi."

Một khả năng khiến trùng yêu thích, không có gì là bất thường cả. 

Cedric kìm nén cảm xúc trong lòng, hỏi:

"Khả năng này chỉ có tác dụng với trùng hay còn ảnh hưởng với tất cả các chủng tộc khác?"

Abel hơi ngẩn người, đây là điều cậu chưa nghĩ đến.

Cedric nhìn vẻ mặt của cậu và đoán:

"Chỉ cần thử nghiệm là biết." Anh dẫn Abel và Alfred đến một tòa nhà riêng biệt, tách biệt xa các tòa nhà khác, nhìn có vẻ đồ sộ và vững chắc hơn hẳn.

Cedric giải thích:

"Đây là phòng huấn luyện thực chiến. Mỗi trường quân sự đều có một nơi như thế này. Trong những năm gần đây, các tù binh chiến tranh đều được đưa đến đây. Nhưng chiêu thức tấn công đa dạng có chúng có thêt giúp sinh viên có cơ hội mở rộng tầm mắt và luyện tập."

Cedric dẫn hai người vào trong.

Abel tò mò quan sát. Khi đó, họ chủ yếu còn ở quê hương, nên Abel chưa từng thấy các chủng tộc khác.

Trong phòng, các loài sinh vật thật sự đa dạng. Có loài giống hệt nhau khi biến hình, chỉ khác là thêm hai tay ở hai bên; có loài giống như nhện khổng lồ, toàn thân đen, chân dài và rậm rạp, từ miệng chảy ra chất nhờn, phát ra tiếng xì xì, rõ ràng là có độc và có tính ăn mòn mạnh mẽ, nhưng toàn bộ cấu trúc của tòa nhà đều được chế tạo đặc biệt, không bị tổn hại; còn có loài sống dưới nước, trôi nổi trong một bể chứa lớn trong suốt, trên đầu có vòng mắt, dưới thân là tám xúc tu trơn trượt...

Abel nhìn mà choáng váng, kinh ngạc trước sự phong phú của các loài sinh vật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!