Tiễn Ninh Quân về, lúc Diệp Trạch Đào đang suy ngĩ về những thông tin mà Ninh Quân đưa đến thì có điện thoại gọi đến của Giang Triều Vĩ.
- Trạch Đào, đang ở đâu vậy?
- Lên tỉnh thành rồi!
- Thằng ranh này, lên tỉnh thành mà không liên lạc với tôi, thật không phải là bạn!
Diệp Trạch Đào liền cười nói:
- Giải quyết chút việc riêng, cũng đang muốn tìm cậu đây.
- Đang ở đâu vậy, tôi đến đón cậu.
Diệp Trạch Đào liền nói địa điểm.
Chờ ở bên đường khoảng 40 phút, Giang Triều Vĩ lái xe đến trước mặt Diệp Trạch Đào.
Ngồi lên xe xong, Diệp Trạch Đào nói:
- Cuộc sống hiện tại của thằng ranh cậu không tồi đấy!
Giang Triều Vĩ cười ha hả và nói:
- Ba tôi lúc nào cũng nghĩ con đường đi của cậu rộng hơn tôi một chút!
Trong lúc mải nói chuyện phiếm, chiếc xe lượn trên đường và dừng lại ở một khu biệt thự.
Lúc đi vào nhà của Giang Triều Vĩ, Diệp Trạch Đào liền nhìn thấy Giang Thuận Chương và bà Hoàng Lệ Phương
- mẹ của Giang Triều Vĩ đang ngồi xem ti vi.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào bước vào, Giang Thuận Chương mỉm cười nói :
- Triều Vĩ nghe nói cháu đến, lập tức đã không thấy bóng dáng đâu rồi!
Diệp Trạch Đào vội nói :
- Bác trai, bác gái, cháu đến vội quá nên không kịp mua quà gì!
Giang Triều Vĩ cười nói :
- Cậu dám mang đến tôi sẽ tính chuyện với cậu.
Mọi người cùng cười và ngồi xuống.
Đưa mắt nhìn Diệp Trạch Đào một lúc, Giang Thuận Chương mỉm cười nói :
- Bác nghe nói cháu vừa được đề bạt làm phó chủ nhiệm phòng Đảng Chính phải không?
Không ngờ sự việc của mình đã truyền đến tai Giang Thuận Chương rồi, Diệp Trạch Đào cười nói :
- Vừa mới đề bạt ạ
- Ha ha, thằng ranh cậu cũng làm quan à !
Giang Triều Vĩ rõ ràng cũng không biết chuyện này và có chút ngạc nhiên nói.
Giang Thuận Chương hiện rõ vẻ mặt tươi cười nói :
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!