Chương 1066: Hướng gió vẫn chưa rõ ràng

Hồng Sắc Sĩ Đồ

Tác giả: Hồng Mông Thụ

Nhìn thấy dáng vẻ này của Trần Đại Tường, Diệp Trạch Đào vội hỏi:

- Chủ tịch tỉnh Trần, sao vậy?

Con mắt nhìn người của Diệp Trạch Đào cũng không tệ, ít nhiều cũng nhìn ra Trần Đại Tường đang giả vờ. Nhưng ngoài miệng vẫn phải bày tỏ ý quan tâm.

Lau nước mắt, Trần Đại Tường thở dài, nói:

- Khó rồi, nghĩ Tiểu Tú phải chịu khổ, người làm cha như tôi quả thật rất buồn. Haiza, có lúc tôi nghĩ nghỉ hưu quách cho xong. Nhưng, Trạch Đào à, cậu không biết chứ, nhà họ Vi rất lớn mạnh, tôi lo nếu tôi không nghe lời, họ sẽ đối xử không tốt với Tiểu Tú nhà chúng tôi!

Vừa nói, Trần Đại Tường vừa uống hết một ly rượu, sau đó liền nghe thấy tiếng động của chiếc ghế, Trần Đại Tường đã muốn ngã xuống.

Thân hình Trần Đại Tường lắc lư vài cái trên chiếc ghế, muốn ngã nhào về phía Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào đưa tay ra đỡ, Trần Đại Tường liền dựa vào ghế, nhắm mắt lại, hai tay buông thõng hai bên, dáng vẻ đã say mèm.

Như vậy đã say sao?

Nhìn thấy Trần Đại Tường như vậy, Diệp Trạch Đào cũng không biết nói gì. Lão già này giả bộ say!

Diệp Trạch Đào cũng đoán được suy nghĩ của Trần Đại Tường. Bây giờ Vi Hoành Thạch chưa chết, nhà họ Vi cũng chưa sụp đổ, Tỉnh ủy Cam Ninh cũng đã có sự biến đổi lớn như thế này. Là một nhà đầu tư, lúc này Trần Đại Tường đã không nhìn rõ được phương hướng.

Trong tình hình như thế này mà bảo ông ta đưa ra phán đoán thì vô cùng khó.

Chính vì tình hình như thế này, Trần Đại Tường có ý mời mình tới, sau đó nôn mửa một chút để chiếm chút sự đồng cảm của mình. Ông ta cũng biết mình không thể tin ông ta nên quyết giả say. Đây là kế hoãn binh.

Lúc nhìn về phía Trần Đại Tường, còn thấy bộ dạng rất say, thậm chí nghe thấy cả tiếng thở.

Hết cách. Cách làm không biết xấu hổ của lão già này cũng có hiệu quả nhất định. Diệp Trạch Đào đành phải gọi người phụ nữ kia qua.

Dìu giúp Trần Đại Tường đến một căn phòng ngủ nghỉ xong, Diệp Trạch Đào cáo từ.

Diệp Trạch Đào vừa mới rời đi, lúc này Trần Đại Tường vốn giả say liền mở mắt.

- Đi rồi?

- Tôi tiễn ra ngoài.

Lúc này người phụ nữ xinh đẹp kia bước lên trước, bóp nhẹ lên vai Trần Đại Tường.

Ngồi xuống giường, Trần Đại Tường xua tay, nói:

- Cô đi làm việc của cô đi, tôi suy nghĩ chút chuyện.

Người phụ nữ kia cũng nghe lời, đã đi ra ngoài.

Thấy cô gái rời đi, sắc mặt của Trần Đại Tường trở nên hư ảo, còn thở dài một tiếng.

Châm một điếu thuốc, Trần Đại Tường gọi điện cho con gái Trần Xảo Tú.

Cũng không nói những lời thừa, điện thoại vừa kết nối, Trần Đại Tường liền hỏi:

- Tiểu Tú, tình hình sao rồi?

- Bố, hôm nay lại bất tỉnh lần nữa, xem ra không xong rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!