Chương 37: Không Tranh Giành

Thịnh lão phu nhân lần đầu làm mai đã trúng điềm lành. Khang phu nhân tận mắt gặp mặt Trường Ngô. Bác gái cả họ Vương cả đời đã chịu đựng đủ cái loại thư sinh bất tài tự phụ háo sắc chẳng làm nên trò trống gì, vừa thấy Trường Ngô một lần đã vô cùng yêu thích.

Chỉ thấy cậu ta chân dài vai rộng, phong thái hiên ngang, đối nhân nhiệt tình rộng lượng, tuy không trắng trẻo tuấn tú nhưng cũng trung hậu nhiệt huyết như mặt trời.

Vừa vào cuối xuân, Khang gia liền đồng ý hôn sự này, ngẫm thấy nam nữ hai bên tuổi đều không còn nhỏ, hai nhà nhất trí nhanh chóng tiến hành hôn sự.

Bên này gió êm bể lặng, Dư gia bên kia lại vô cùng thảm thiết. Dư các lão dầu đã về hưu nhiều năm nay, nhưng trong kinh vẫn còn những mối giao thiệp, mặc kệ lời ngon tiếng ngọt của quận chúa Bình Ninh, trải qua mấy phen điều tra, tình hình đúng là chẳng lấy gì làm khả quan.

Thật là ứng với câu nói xui xẻo của Mặc Lan, cậu hai phủ Ninh Viễn hầu quả là một nhân vật càn gở.

Ngang ngược từ thuở nhỏ không nói tới, lại còn động chút là phi ngựa giữa phố phường sinh sự, thường cùng đám phá gia chi tử cưỡi ngựa xem hoa. Lớn thêm chút nữa còn dám dây dưa với bọn hạ lưu giang hồ, ngủ với hoa nằm với liễu, bao nuôi con hát.

Cố gia khó khăn lắm mới lo được cho hắn một mối hôn sự, ai biết được cậu hai này lại không bằng lòng đòi từ hôn. Vợ chồng lão hầu gia không đồng ý, hắn ta làm trò ngay trước tiệc rượu mời khách của nhà kia, hai mắt trừng trừng, giễu cợt chế nhạo nhà người ta một trận, khiến nhà kia giận gần chết.

Hôn sự cứ thế mà nhỡ nhàng. Về sau này hễ là nhà nào có chút thể diện trong kinh cũng đều không dám gả con gái cho hắn. Cố gia vô cùng nôn nóng mới chìa móng vuốt ra khỏi kinh thành.

Minh Lan chau mày nhìn ra ngoài cửa sổ, Yên Nhiên không có người kể khổ, liền trung bình cứ ba đến năm ngày lại mời Minh Lan qua phủ một lần, nói về tin tức Dư các lão nghe ngóng được cùng với tâm tình của bản thân, mấy tin tức này cứ như phim bộ éo le.

Tin mới nhất là, tên kia hình như còn có mối tình cắt tay áo [

"], cùng với mấy vương tôn công tử nổi tiếng thích nam sắc trong kinh qua lại thân mật, chơi bời kết bạn chốn tiểu quan["]!

["]Mối tình đoạn tay áo hay còn gọi là đoạn tụ chi phích, kể về Hán Ai Đế Lưu Hân trót đem lòng yêu một người thanh niên tuấn tú tên là Đổng Hiền. Có một lần ngủ trưa, Đổng Hiền gối lên cánh tay áo của Ai Đế mà ngủ.

Ai Đế muốn quay người nhưng cũng không muốn làm tỉnh giấc của Đổng Hiền nên lấy kiếm cắt đứt cánh tay áo của mình. Thế nên người đời sau mới gọi mối tình của Ai Đế và Đổng Hiền là mối tình cắt áo, nay gọi là gay ấy các thím : )).

["] Tiểu quan quán là nhà chứa nam.

Trời đất ơi, làm một cán bộ viên chức ngành pháp luật, Minh Lan hiểu rất rõ, thế giới hiện thực thật ra không hề YY chút nào.

Tên rác rưởi chính là tên rác rưởi, làm gì có nhiều ẩn tình hay nhiều thể loại lãng tử cải tà quy chính như vậy. hơn nữa trai cong chính là trai cong, làm sao lại dễ dàng bẻ thẳng thế được, vợ nhà thơ quân bất kiến[

"] trứ danh người Nhật Mishima Yukio["] cuộc sống chẳng phải cũng bi thảm đấy thôi, bà ấy ôm mộng uốn thẳng ngài Mishima, kết quả thì thế nào?

Con cái cũng đã sinh được hai đứa, ngài Mishima vẫn cứ là trai cong vang dội non sông, rạng danh quốc tế.

["]Quân bất kiến lấy từ bài:

Tương tiến tửu – Lý Bạch

Quân bất kiến,

Hoàng hà chi thủy

Thiên thượng lai,

bôn lưu đáo hải bất phục hồi.

Hựu bất kiến,

Cao đường minh kính,

bi bạch phát,

triêu như thanh ty mộ thành tuyết.

Dịch thơ

Tương tiến tửu

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!