[1] Phản hủ xướng liêm: một chính sách chống tham nhũng, tôn vinh liêm khiết, xóa bỏ hủ bại biến chất trong đội ngũ Đảng, nâng cao tinh thần công chính liêm khiết ngày nay ở Trung Quốc.
Hồ sen phía đông Thịnh Phủ, lúc này mặt trời vừa lặn, trong phòng oi bức, trong sân thì ngược lại gió mát hiu hiu, có mấy đứa nha hoàn đang cắn hạt dưa tán chuyện phiếm. Không có ai hầu hạ trong phòng, Diêu Y Y nằm một mình trên giường gỗ sồi, lừ đừ ngẩn người ra.
Diêu Y Y nép thân hình tròn tròn bé nhỏ vào gối dựa, chân tay ngắn ngủn dang thành hình chữ đại, mặt đờ đẫn, uể oải không có tinh thần. Từ khi đến thế giới này, Diêu Y Y vẫn luôn ở trong tình trạng thả hồn, nàng động não, quan sát bốn phía gian nhà.
Nơi này tương tự với gian phòng cổ đại mà nàng vẫn thấy trên tivi, giữa phòng đặt một cái bàn tròn Như Ý, Diêu Y Y nhìn không ra được làm bằng gỗ gì, có điều gỗ cực kì sáng bóng, bóng loáng thế này hẳn là đồ tốt.
Trên nóc tủ gỗ kê sát tường chạm trổ hoa văn, lờ mờ thấy được hoa văn phía trên chạm hình Bát tiên quá hải, còn có mấy chiếc bàn trà tròn cùng đôn tròn ghế vuông, v.v…
Diêu Y Y thấy miệng hơi khô, đi chân trần xuống giường. Người phía nam có thói quen dùng gỗ lót sàn cho nên đi chân trần giẫm lên sàn cũng không thấy lạnh.
Đến trước bàn tròn Như Ý, thấy phía dưới bàn có chiếc ghế con thấp hơn ghế tròn, Diêu Y Y thấy buồn cười, nàng đứng lên chiếc ghế con rồi leo sang chiếc ghế tròn, vững vàng với tới bàn, cầm ấm trà nặng trịch, dốc miệng ấm tu ừng ực.
Sau khi uống hết nước, theo trình tự, bước kế tiếp là leo lên giường, chợt cảm thấy trong miệng vẫn còn dư vị, Diêu Y Y mới chậm rãi nhớ đến, hôm nay không phải nước lọc mà đã biến thành trà, còn là trà ngon nữa.
Mấy ngày trước, nàng cũng ngủ đến mức khô miệng, rồi tự mình trèo ghế uống trà. Ngoài cửa bỗng có mấy người bước vào, ma ma dẫn đầu nhìn thấy dáng nàng đang với lên bàn uống nước, có vẻ khiếp sợ như bị sét đánh, tựa hồ bị đả kích sâu sắc.
Bà xử trí ngay tại trận bọn nha hoàn hầu già trong sân, đối với nàng thì vỗ về an ủi một hồi. Lúc ấy, Diêu Y Y vừa tới thế giới này chưa đầy hai ngày, vẫn chưa thích ứng hoàn toàn được.
Thường thì sau khi đến một thế giới mới, kèm theo đó sẽ là sự xuất hiện của cha mẹ, nhũ mẫu hoặc nha hoàn thân cận nhưng nàng thì không như vậy. Mỗi ngày chỉ có rất nhiều người ra ra vào vào như đèn kéo quân, ngay cả mặt mũi họ nàng cũng không nhận biết hết được.
Vì vậy, nàng chỉ có thể giả ngu mà nghe nhìn, không có bất kỳ phản ứng nào, ma ma liền thở dài, nói vài tiếng Đáng thương rồi đi mất.
Sau khi nghe thế, Diêu Y Y mới chầm chậm ý thức rằng mình nhận được sự đồng cảm. Thật ra nàng rất muốn nói, không có ai ở trong phòng nàng càng thanh thản, giả thành người khác, trong trạng thái còn chưa hoàn hồn mà bắt nàng phải bình tĩnh vờ vịt này nọ … thì khó quá.
Nàng một mình ở trong phòng muốn duỗi chân thì duỗi chân, muốn nằm sấp kiểu ếch thì nằm sấp kiểu ếch, trái lại có ích cho việc hồi phục tinh thần sau khi chuyển kiếp. Ngày đó ma ma đi rồi, bọn nha hoàn bà tử này ngay lập tức cải thiện phục vụ.
Ở trên bàn thì đặt thêm thức ăn điểm tâm, trà thì luôn sẵn trong ấm. Ngày hôm qua còn để cho nàng một cốc nước nho tươi mới, để tỏ ra tận tụy hơn, bọn họ còn dựa vào chiều cao của Diêu Y Y mà sắp những chiếc ghế cao thấp khác nhau vừa vặn thành hình cầu thang, làm công cụ thuận lợi cho nàng leo lên leo xuống – sau đó, bọn họ lại đi ra ngoài chơi.
Diêu Y Y hết sức cảm động.
Ngoài sân tiếng nói chuyện truyền đến từng hồi vào trong phòng, Diêu Y Y chẳng cần vểnh tai cũng nghe rõ rành rành.
Mấy ngày vừa rồi, trong Thịnh phủ, gió thổi mưa tuôn nên đám nha hoàn trong tiểu viện vắng vẻ này khí thế hừng hực, tinh thần hăng hái thúc đẩy sự nghiệp buôn chuyện.
"Sáng sớm nay tôi nghe lão gia nói trước mặt Lai Phúc, ngày kia bên trên truyền chỉ dụ tới, lão gia nhà chúng ta thăng chức Tri châu, cuối tháng sẽ đến Đăng Châu nhậm chức. Mấy ngày nay, dì Lâm ầm ĩ khẩn trương, vội vàng muốn thanh lý cửa hàng, đến lúc đó nhất định phải đem cả theo."
Nha hoàn A đang thao thao.
"Này mấy bảo bối, các cô nói xem những năm gần đây, dì Lâm rút cục có bao nhiêu của cải? Tôi thấy nàng thường ngày còn xa hoa hơn phu nhân, nàng thậm chí còn xuất thân là dòng dõi tiểu thư, bởi vì ngưỡng mộ lão gia nhà ta mà chịu thiệt làm thiếp, nói như thế xem ra không phải đặt điều."
Nha hoàn B nói rất hưng phấn.
"Hứ! Đừng có mà nghe cái đồ thiếu chí hướng thiếu lý tưởng Thải Hồng kia nói bậy bạ! Mẹ tôi đã nói với tôi rồi, dì Lâmchẳng qua chỉ là một đứa con gái mồ côi nhà quan sa sút mà thôi, trước đây lúc mới tới Thịnh phủ chúng ta, bên người chỉ có một đứa nha hoàn và một bà hầu già, hòm xiểng tổng cộng cũng không quá năm sáu cái, đồ mặc trên người còn chưa tốt bằng đồ của mấy nha hoàn nhất nhị đẳng trong phủ, lấy đâu ra mà của cải?!
"Nha hoàn C có phần tức giận." Ái chà, dì Lâm nay lại xa hoa như vậy, lão gia thiên vị nàng thế này, thảo nào phu nhân không hài lòng. Thơm lây cậu Phong và cô Mặc đều được lão gia ưu ái, dì Lâm thật là có bản lĩnh.
"Nha hoàn D giọng mang ý hâm mộ. Nha hoàn E tiếp chuyện:" Đó là lẽ đương nhiên, không thì làm sao dụ dỗ được lão gia yêu nàng như thế, ngay cả thể diện của phu nhân và quy củ trong phủ cũng không quan tâm. Lão phu nhân trong lòng mặc dù không vui nhưng cũng chẳng muốn quản.
Nàng ta lòng dạ không chịu thua kém ai, con cái đủ cả nếp tẻ, hiển nhiên có chỗ dựa vững chắc. Ôi chao! Nhìn xem viện này của chúng ta đúng là không xong rồi, hồi dì Vệ còn sống thì còn tàm tạm, lão gia còn thường xuyên qua, bây giờ dì Vệ vừa mất, thấy nhạt nhẽo ngay, không biết mấy chị em chúng ta sẽ được bố trí đi đâu, nếu có thể đến chỗ dì Lâm kia thì tốt, mấy chị bên ấy đều nói ăn mặc và lương tháng so với chỗ khác đều tốt hơn hẳn.Tiểu Chân, cô tưởng tốt lắm đấy à, nói cho cô biết nhá, dì Lâm cũng không phải kiểu chủ nhân dễ ứng phó đâu
"Diêu Y Y vừa nghe thấy tiếng nha hoàn C, nó cười nhạt nói,"Trước đây nàng ta vừa vào cửa thì còn tử tế, sau này sinh được cậu Phong thì không dấu vết từ từ đem đuổi mấy nha hoàn vú gùa lão làng ra ngoài, mẹ tôi này, còn có bác Lại, còn có chị Thúy Hỉ và bà ngoại, cô nói xem vì sao nào?
Còn không phải vì mấy người này trước đây đều chứng kiến bộ dạng nghèo túng bần hàn của nàng ta.Ôi trời! Chị nói thật à? Dì Lâm này lợi hại vậy.
"Nha hoàn E đang muốn chuyển đi nơi khác cực kì hoảng hốt."Tôi mà nói dối thì nát cuống lưỡi luôn!
"Nha hoàn C oán giận nói tiếp:"Nay thì tốt rồi, ma ma có thân phận sẽ không nói, ai mà nói ra đều bị cách chức đuổi đi, trong phủ không còn ai nói về quá khứ nàng ta nữa. Nàng này chỉ có một cái tốt, đó là lòng dạ hiểm ác quỷ quyệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!