Kiều Nguyệt Dung tùy tiện giở một cái khăn đỏ ra bên trong là một cái hộp đựng một bộ trang sức bằng kim cương màu xanh biển vô cùng đẹp mắt là mẫu mã mới nhất năm nay lại là hàng giới hạn cả Nam Giang này chỉ có hai bộ mà thôi.
Tay của Kiều Nguyệt Dung sờ vào bộ trang sức bằng kim cương đắc đỏ rồi lên tiếng
"Trời ạ, không ngờ anh Nam Khánh lại dụng tâm với con như thế, bộ trang sức này đắc lắm đó ba mẹ à, cả Nam Giang chỉ có hai bộ mà thôi, một bộ là do Tịch phu nhân của tập đoàn Tịch Thị sở hữu, không ngờ một bộ lại có thể thuộc về con."
Triệu Lệ Quỳnh tùy tiện mở một cái khăn đỏ khác bên trong là vàng lá óng ánh thì cũng nhất thời mỉm cười
"Ôi trời là vàng thật đó, cả một hộp vàng lá luôn nè anh, xem ra con rể chúng ta rất là dụng tâm."
Triệu Lệ Quỳnh và Kiều Nguyệt Dung hào hứng mở hết những lễ vật để trong phòng khách ra xem toàn là đồ đắc tiền nào là bảo thạch, nhân sâm ngàn năm, vàng ngọc châu báu và nhiều món đồ cực kỳ giá trị khác.
Đến lúc Kiều Nguyệt Dung mở cái khay để một bộ hỷ phục có màu đen chủ đạo được may bằng chỉ kim vàng và có họa tiết hỷ màu đỏ thì có chút kinh ngạc lên tiếng
"Sao Nam Khánh lại chọn hỷ phục kỳ lạ như thế này chứ, con thích phong cách phương tây hơn, đã thời đại nào rồi còn mặc kiểu đồ truyền thống như thế này con không thích đâu."
Triệu Lệ Quỳnh cũng cau mày lên tiếng
"Phải đó, con mau nói chuyện với Nam Khánh đi hỷ phục phải có màu đỏ mới may mắn ai lại mặc đồ màu đen trong ngày hôn lễ chứ."
Kiều Nguyệt Dung vừa lấy điện thoại trong túi xách ra tính gọi điện cho Đoàn Nam Khánh thì Kiều Trạch Khương liền tiếng cản cô ta lại
"Thôi đi, con không cần phải gọi cho Nam Khánh đâu."
Kiều Nguyệt Dung nhíu mày hỏi
"Tại sao vậy ba? Bộ ba tính để con mặc bộ hỷ phục xấu xí này trong ngày trọng đại hay sao?"
Kiều Trạch Khương khẽ lắc đầu thở dài rồi lên tiếng đáp
"Số sính lễ này đúng là được đưa đến nhằm mục đích hỏi cưới nhưng ngặt nỗi người đưa sính lễ đến không phải là Nam Khánh."
Cả Kiều Nguyệt Dung và Triệu Lệ Quỳnh đều kinh ngạc lên tiếng
"Không phải của Nam Khánh vậy là của ai chứ?"
Sắc mặt của Kiều Trạch Khương trở nên vô cùng nghiêm trọng
"Số sính lễ này là của Tịch gia đưa tới để hỏi cưới con cho Tịch đại thiếu gia của bên đó đấy."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Kiều Nguyệt Dung vừa nghe Kiều Trạch Khương nói xong thì sắc mặt đã xám nghéc lại không còn một cắt máu, cô ta ngã ngồi xuống ghế phịch một cái thất thần mất mấy giây.
Qua vài phút thì Kiều Nguyệt Dung mới có thể lên tiếng nói chuyện
"Ba…ba vừa nói số sính lễ của Tịch gia đưa đến để hỏi cưới con cho Tịch đại thiếu gia sao?"
Kiều Trạch Khương bất lực đáp Phải.
Triệu Lệ Quỳnh nghe vậy liền cau chặt tâm mi lên tiếng
"Sao có thể chứ? Xưa nay Nguyệt Dung đâu có quen biết gì với Tịch đại thiếu gia đó sao họ đột nhiên đến hỏi cưới là có ý gì chứ?"
Sắc mặt của Tôn Di cũng vô cùng tồi tệ khi nghe chuyện Tịch gia đến hỏi cưới Kiều Nguyệt Dung cho Tịch đại thiếu gia, bà ta liền lên tiếng "Bọn họ là ép hôn thì có chứ hỏi cưới cái gì chứ?
Cả Nam Giang này ai mà không biết Tịch đại thiếu gia đó nửa sống nửa chết cho dù có tỉnh lại thì sau ngần ấy năm trở thành người thực vật cũng chỉ là một phế nhân mà thôi, Nguyệt Dung tiểu thư vừa xinh đẹp vừa là diễn viên mới nổi đang ở độ tuổi đẹp nhất đời người sao có thể gả cho một tên phế nhân như thế chứ.
"Triệu Lệ Quỳnh cũng căng thẳng quay sang nhìn Kiều Trạch Khương rồi lên tiếng hỏi"Chuyện này là sao hả mình?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!