Kiều Tâm Vũ nhún vai
"Vì tôi không muốn lừa gạt bất cứ ai hết, Tịch gia mấy người lại là gia đình danh tiếng hàng đầu Nam Giang nếu như cưới tôi về nhất định sẽ vướn vào tai tiếng đó, anh về bảo thiếu gia của anh tìm người khác đi tôi không thích hợp đâu."
Tịch Kỳ Phong lại kiên định lên tiếng đáp
"Thiếu gia của tôi không quan tâm đến quá khứ của cô, nếu như cô gả đến Tịch gia thì có thể làm lại từ đầu tôi có thể cam đoan với cô nếu ai dám đào bới quá khứ của cô lên thì tôi sẽ cho kẻ đó bay màu."
Kiều Tâm Vũ khẽ cười
"Này tôi gả cho thiếu gia của anh chứ có gả cho anh đâu mà sốt sắn dữ vậy."
Tịch Kỳ Phong thầm nghĩ [Tôi chính là cái đứa mà cô nói là tàn phế đây, tôi chính là Tịch Kỳ Phong đây, tôi chính là cái người muốn cưới cô đây mèo hoang nhỏ à.
]
Tuy là trong lòng nghĩ khác nhưng Tịch Kỳ Phong lại giả vờ lên tiếng giải thích
"Thì sau này cô là thiếu phu nhân của tôi rồi đương nhiên tôi có nhiệm vụ bảo vệ danh tiếng của Tịch gia và cả cô."
"Cảm ơn ý tốt của anh nhưng mà hợp đồng này tôi không có hứng thú bàn tiếp, vậy nha tôi về đây."
Kiều Tâm Vũ đứng dậy rời đi, Tịch Kỳ Phong cũng không đuổi theo, anh nhìn theo bóng dáng cô xa dần rồi thầm nghĩ [Người mà Tịch Kỳ Phong này đã nhắm trúng thì đừng hòng mà từ chối].
Lại một ngày nữa trôi qua, Kiều Tâm Vũ đi dạo ở phố đêm ở đây có rất nhiều gian hàng ẩm thực, các quầy bày bán hàng hóa và các hoạt động văn hóa tinh thần.
Kiều Tâm Vũ đi một lúc thì nhìn thấy một nhóm người đang tập dợt múa điệu múa khổng tước rất là đẹp mắt nên đứng xem, lát nữa họ sẽ biểu diễn trên đường phố cho mọi người cùng thưởng thức.
Đột nhiên trong đoàn có một cô gái bị trật chân không thể múa được nữa khiến cho đoàn múa trở nên hoảng loạn, thiếu mất một người thì đội hình sẽ bị ảnh hưởng rất lớn không thể đem lại hiệu ứng đẹp nhất của điệu múa.
Trưởng đoàn xem vết thương trên chân của cô gái kia thấy mắc cá đã sưng to lên thì khẽ lắc đầu
"Vậy thì xong rồi không thể tiếp tục cố nữa nếu không sẽ hỏng chân luôn mất."
Cả đoàn rối loạn lên
"Làm sao bây giờ, chúng ta đã tập dợt rất lâu mới đến ngày biểu diễn bây giờ phải làm sao đây hả?"
Kiều Tâm Vũ từng tập múa qua điệu múa này ở câu lạc bộ trường đại học vì vậy cô mạnh dạn xin vào đội hình múa
"Tôi có thể múa được điệu múa này, tôi có thể thay thế cô ấy được không?"
Trưởng đoàn múa nhìn Kiều Tâm Vũ bằng ánh mắt ngạc nhiên
"Cô thật sự múa được sao?"
Kiều Tâm Vũ lên tiếng đáp
"Trước đây tôi từng học qua rồi, vừa nãy nhìn mọi người múa cũng không khác điệu múa tôi học là mấy, tôi có thể tập thử cùng mọi người trước nếu không được thì thôi vậy."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Mọi người trong đoàn múa đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết tập luyện điệu múa khổng tước này nên muốn được biểu diễn trước công chúng, trưởng đoàn cho Kiều Tâm Vũ một cơ hội múa thử.
Những động tác uyển chuyển cùng thần thái của Kiều Tâm Vũ khiến cho trưởng đoàn cảm thấy kinh ngạc vì sánh ngang với các diễn viên múa chuyên nghiệp mà bà từng đào tạo nên cô được chấp nhận tham gia cùng đoàn múa.
Kiều Tâm Vũ đi vào trong trang điểm và khoác lên mình bộ váy màu xanh lá cây phần đuôi áo được đính lông vũ được may mô phỏng theo khổng tước nhìn rất là xinh đẹp.
Buổi biểu diễn thu hút được sự chú ý của nhiều người tham gia, mọi người đều phải trầm trồ trước những chú khổng tước xinh đẹp, uyển chuyển trên sân khấu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!