Tiêu Kình ngoài miệng nghiêm khắc nhưng cuối cùng vẫn không đành lòng, thở dài nói với ta:
"Ta đi khuyên bảo nàng ấy."
Mỗi lần Triệu Vô Nguyệt giận dỗi, Tiêu Kình đều phải dỗ dành nàng ta hồi lâu.
Nhưng nàng ta thân thể yếu đuối, ngoài Tiêu gia ra thì không còn nơi nào để nương tựa, quả thật cũng rất đáng thương.
Ta nuốt xuống nỗi cô đơn trong lòng, mỉm cười đưa mắt tiễn Tiêu Kình rời đi.
Vừa hay không lâu sau, thị nữ vào báo tin, nói Trưởng công chúa mời ta đến phủ nàng ấy uống trà.
Ta liền nhận lời.
Trường Lạc là khuê mật thân thiết của ta.
Năm ấy, phụ thân ta bị tống giam, nàng ấy quỳ ngoài điện suốt ba canh giờ, mới cứu được phụ thân từ trong tay Tiên Đế đang nổi cơn thịnh nộ.
Sau này, phụ thân ta được chứng minh trong sạch nhưng bởi vì thời gian trong ngục để lại mầm bệnh, chẳng bao lâu sau thì qua đời.
Trường Lạc còn đích thân đến đưa tiễn.
Có thể có một người bằng hữu như vậy, quả thực là may mắn lớn nhất trong đời.
"Đồng Tuyết! Bên này!"
Trường Lạc đứng dậy đón ta:
"Cảm lạnh đã đỡ hơn chút bào chưa? Có cần ta mời thái y bắt mạch xem bệnh cho ngươi không?"
Nàng ấy nắm lấy tay ta:
"So với lần trước gặp mặt thì tươi tỉnh hơn nhiều, xem ra Tiêu Kình về, ngươi vui vẻ lắm nhỉ!"
"Lại trêu chọc ta rồi."
"Hừ! Ta hiểu chuyện lắm nhé, cố ý để cho hai người các ngươi bốn ngày vuốt ve an ủi nhau đấy! Nếu sao có thể gọi được Thôi Đồng Tuyết ngươi tới phủ công chúa?"
Ta sửng sốt: Bốn ngày?
Trường Lạc nhíu mày:
"Đúng vậy! Tiêu Kình đã vào cung tiến cống lựu vàng cho a đệ từ bốn ngày trước rồi. Ngươi đừng nói chứ, loại lựu vàng này ngọt hơn hẳn lựu thường. Ta đã bảo a đệ giữ lại một thùng, để lát nữa sẽ sai người mang đến cho ngươi!"
Đầu óc ta có chút rối loạn.
Rõ ràng trước đó, ta còn nhận được thư của Tiêu Kình, nói hắn sẽ về muộn vài ngày.
Rõ ràng hôm nay ta mới gặp được hắn, cùng hắn đi bái kiến bà bà.
Sao hắn có thể vào kinh từ bốn ngày trước được chứ?
Trường Lạc nhíu mày,:
"Hắn lừa ngươi sao? Đồ khốn! Bản cung đi g.i.ế. c hắn!"
Ấy đừng! Ta vội vàng cản nàng ấy lại :
"Có lẽ hắn bận chuyện gì đó trong kinh thành thôi, Tiêu lang sẽ không cố ý giấu ta đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!