trans by Lạc Đình!
36
Nhóc ngốc bơ hắn rồi.
Từ tối đó không nhận được câu trả lời ngay tức khắc của Lạc Thi Nhân, Tiêu Bản Đan liền trầm mặt cũng không chủ động nói câu nào với Lạc Thi Nhân.
Kết hôn lâu như vậy, Lạc Thi Nhân là lần đầu tiên bị nhóc ngốc đối xử lạnh lùng.
Nhóc ngốc tức giận siêu đáng sợ.
Cậu thật sự có thể đem bạn thành không khí, mỗi ngày không có canh tình yêu mang đến công ty, sau khi tan làm cũng không ân cần hỏi han, hoàn toàn không dính lấy bạn, mỗi ngày ngay cả khi ngủ cũng đều dùng chăn lớn ngăn cách rõ ràng, mỗi người ngủ một chỗ, căn bản hận không thể in lên gối bốn chữ *lớn
"đừng chạm vào lão tử."
*Nguyên tác là có bốn chữ nhưng khi tôi dịch lại thành năm chữ ạ.
-----
Lạc Thi Nhân cứ cho rằng bản thân tuyệt đối sẽ không dung túng nuông chiều tính khí của omega, dù sao trước đây cho dù là khi hẹn Hề Bối ăn cơm đều không có cách tiếp nhận nổi đối phương giờ cao su mà trực tiếp bỏ cuộc đi thẳng.
Hắn đối với ân nhân cứu mạng ngay thẳng cương trực như thế, lẽ nào lại khom lưng khuỵu gối với đối tượng kết đôi thông thường sao?
Lạc Thi Nhân liếc nhìn người ngồi bên cạnh trên ghế sô pha, nhóc ngốc vừa xem kịch vừa ôm khoai tây chiên ăn đến vô cùng vui vẻ, mặt không có biểu tình gì mà xem điện thoại.
[Chọc giận bà xã nên khắc phục như thế nào?]
Hai ngày này Lạc Thi Nhân đã tìm kiếm vấn đề đó khoảng một nghìn lần.
Sầu chết người.
37
Câu trả lời trên mạng không có bất kì giá trị nào.
Dù sao Lạc Thi Nhân cũng không thể thật sự mua sầu riêng đến tạ tội, cũng không thể đem bản thân tắm đến sạch sẽ trắng nõn vứt lên giường để bà xã tùy ý chà đạp, chỉ đành nhìn nhóc ngốc coi hắn thành không khí mà thở dài.
Mùi nước đào trong nhà càng ngày càng chua, như là trộn lẫn nước chanh vậy.
Lạc Thi Nhân không thể không thừa nhận hắn quả thật không chịu nổi bạo lực lạnh của nhóc ngốc.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn nhịn không nổi muốn nói chuyện với nhóc ngốc.
-----
"Đản Đản, chúng ta nói chuyện có được không?"
Nhóc ngốc đang xem ti vi liếc hắn một cái, không phản ứng.
"Em có gì không vui, chúng ta khai thông có được không?" Lạc Thi Nhân bước đến bên cạnh người ta, đáng thương kéo tay,
"em cứ không để ý tôi như vậy, tôi rất khó chịu, thật đấy."
Nhóc ngốc chớp mắt, vươn tay trực tiếp tắt tivi.
Anh khó chấp nhận. nhóc ngốc cau mày, cậu không có bộ dạng tức giận chỉ là một mặt nghi ngờ,
"không phải chính bản thân anh muốn tìm một người vợ trên danh nghĩa, cái gì cũng không can thiệp, cái gì cũng không quản, chỉ muốn mỗi ngày ăn uống tiệc tùng coi là vật trang trí mà đối đãi sao... vì sao bây giờ lại nói khó chịu với em?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!