Chương 25: Thai Linh Kiếm Chuyện

Chủ Nhật vốn nên là ngày được nghỉ ngơi, nhưng phòng Marketing gọi điện thoại đến nói vì vấn đề lịch trình của Mễ Kỳ.

Hôm nay sẽ là ngày quay cuối cùng, công ty điện ảnh và truyền hình đặt khu vực quay chụp tại một khu thắng cảnh ở ngoại ô.

Vì sự chú trọng của Thai Linh, dường như phòng Marketing điều động toàn bộ nhân viên, rồi những người bên công ty điện ảnh và truyền hình, cộng thêm nhân viên công tác thì có tất cả hai mươi ba mạng.

Vì có rất nhiều nhân viên, nên công ty thuê hẳn một chiếc xe du lịch. Nhân viên nghiệp vụ vội vã bố trí nơi làm việc, Mễ Kỳ thì đang trang điểm đơn giản dưới một tán dù.

Nhiệm vụ của Kiều Chỉ là đi theo cạnh cô nàng, tùy ý Mễ Kỳ sai phái. Mễ Kỳ vừa trang điểm vừa đánh giá Kiều Chỉ qua mặt gương:

"Sao bộ dáng cô lại trở nên tệ hại thế này?"Kiều Chỉ sờ sờ mặt:

"Thật à? Mấy hôm nay dạ dày tôi có hơi không tốt, không có chuyện gì lớn đâu."

Hôm nay cô phải đặc biệt trang điểm đậm, đánh hết vài lớp má hồng mới miễn cưỡng che được vẻ mặt trắng bệch.

Hẳn là nhìn không quá đáng đi, tuy là bây giờ dạ dày của cô vẫn còn âm ỉ đau. Mễ Kỳ từ chối cho ý kiến, chép chép miệng:

"Không thoải mái thì nói ra, đừng chịu đựng."Kiều Chỉ cười gật đầu, lấy một thứ trong túi ra hươ hươ trước mặt Mễ Kỳ:

"Tặng cô một món quà."

Mễ Kỳ nhướng mắt nhìn: Cái gì vậy?Kiều Chỉ cười: "Không phải hiện game cô đang chơi là của công ty chúng tôi sao? Bây giờ Diệp Thanh ở phòng kỹ thuật, chuyên làm một bé cưng thần cấp gì đó, kỹ năng nghịch thiên, phải nói là cả game chỉ có một thôi.

Cụ thể thì tôi không chơi, cũng không quá rõ, chỉ là nguyên mẫu của bé cưng là tôi vẽ, tôi nghĩ hẳn cô sẽ thích.

"Mễ Kỳ nghe xong, hai mắt đều sáng lên, chặn lại tay trang điểm của người thợ, tóm lấy tờ giấy trong tay Kiều Chỉ:"Thật sao?Diệp Thanh bảo cô thêm tài khoản này làm bạn bè, cô ấy sẽ tặng cho cô.

"Mễ Kỳ vỗ đùi, vẻ mặt hớn hở:"Diệp Thanh này, lần này đúng là hợp khẩu vị của tôi, chỉ là…

"Mễ Kỳ nghĩ nghĩ, lại có phần không hiểu:"Vì sao cô ấy phải đối xử tốt với tôi như thế?

Cô gái đó cũng không phải người thích lấy lòng…

"Kiều Chỉ nở nụ cười, giải thích:"Vì cô ấy nghe nói cô đến văn phòng tìm tôi kiếm chuyện, bèn thay đổi thái độ với cô."Lúc này Mễ Kỳ mới cẩn thận bỏ tờ giấy vào trong túi, mặt đầy lúm đồng tiền.

Chuyện quay chụp tiến hành rất thuận lợi, tổng cộng chuẩn bị sáu bộ hóa trang, riêng buổi sáng đã chụp hết bốn, giảm được rất nhiều công việc của buổi chiều.

Lương Vũ cũng rất hài lòng với kết quả quay chụp, lấy loa hô phát cơm. Cơm trưa hai mặn hai chay, món chính là cơm.

Kiều Chỉ vốn dạ dày không thoải mái, lại ăn không vô, miễn cưỡng ăn chút rau xanh rồi buông đũa xuống.

Mễ Kỳ thấy vậy thì nhìn cô nhíu mày:

"Tôi đây cần giữ dáng còn ăn hai muỗng cơm, sao cô không ăn chút nào vậy? Vẫn còn buổi chiều nữa, cô ăn như thế, cơ thể chịu không nổi đâu."Kiều Chỉ cười cười, còn chưa lên tiếng, một cái cà mèn đã được đặt xuống bàn.

Hai người cùng ngẩng đầu lên, Lương Vũ đứng bên cạnh bàn, thấy hai người nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt đẹp trai có hơi ửng đỏ.

"Tôi thấy vẻ mặt cô có hơi không tốt, sợ là cơ thể không ổn định, nên gọi tổ cơm mua cho cô một phần cháo kê." Lương Vũ đẩy cà mèn đến trước mặt Kiều Chỉ.

Cháo Kê Khoai Lang

"Oh… Thì ra là thế à…" Mễ Kỳ kéo dài âm cuối, trêu chọc mà nhìn Lương Vũ:

"Quản lý Lương thật là tinh tế nha…"Mặt Lương Vũ lại càng đỏ hơn, ho nhẹ hai tiếng để giấu đi sự xấu hổ, đoạn dặn dò Kiểu Chỉ:

"Ăn nhanh đi, chiều nay còn nhiều việc nữa đấy."

Kiều Chỉ nhìn món cháo kê còn nóng hôi hổi trên bàn, có hơi do dự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!