Nhận xương sườn chủ quầy đưa qua, Phó Ngôn Trí đưa mắt nhìn cô.
Quý Thanh Ảnh đối diện với anh, nói thầm: Em nói thật mà.
Phó Ngôn Trí cong môi cười:
"Còn muốn ăn gì nữa không?"
Quý Thanh Ảnh liếc quanh, có chút phân vân:
"Không biết, em ăn gì cũng được."
"Không có gì đặc biệt muốn ăn à?"
Quý Thanh Ảnh chỉ chỉ vào thịt anh đang cầm trên tay:
"Sườn xào chua ngọt đi ạ."
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Trong siêu thị người không nhiều cũng không ít, thỉnh thoảng sẽ có người dừng ánh mắt trên người Quý Thanh Ảnh và Phó Ngôn Trí.
Quý Thanh Ảnh không cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không nhịn được mà thì thầm với Phó Ngôn Trí.
Bác sĩ Phó.
Ừm.
"Bên kia có cô gái nhỏ đang nhìn anh kìa."
Phó Ngôn Trí hơi nâng mắt, đáp lời: Anh biết.
?
Quý Thanh Ảnh quay đầu, kinh ngạc nhìn anh.
Trong hiểu biết của cô về anh, Phó Ngôn Trí không giống kiểu người sẽ đề cao bản thân như vậy.
Dạ?
Quý Thanh Ảnh nhướng mày: Anh biết?
Phó Ngôn Trí rũ mắt nhìn cô, nhàn nhạt nói:
"Không phải người đó ở ngay bên cạnh anh sao?"
Quý Thanh Ảnh: ...
Trong chốc lát cô không biết nên nói gì, những ghen tuông giận hờn cô đang giả vờ bị anh nhẹ nhàng phủi đi, khiến cô không cách nào chống đỡ.
Ánh mắt cô đảo quanh, không được tự nhiên À một tiếng, rồi không nói thêm gì nữa.
Sau khi bị Phó Ngôn Trí dễ dàng trêu chọc như vậy, trên đường về Quý Thanh Ảnh trở nên an tĩnh.
Mua đủ đồ rồi, hai người xuống tầng.
Để đồ vào ghế sau, Phó Ngôn Trí đột nhiên xoay người nhìn cô: Chưa về vội.
Quý Thanh Ảnh chớp mắt, tò mò hỏi: Còn làm gì nữa ạ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!