Hai thuyền từ từ tới gần, Thân Quốc Cữu ở đầu thuyền ánh mắt ngưng trọng
nhìn thuyền của đối phương, ở bên cạnh hắn chính là Thân Uyên và Thiệu
Cảnh Văn lúc này Thân Quốc Cữu khẻ thở dài nói với Thiệu Cảnh Văn ở bên
cạnh:
- Cảnh Văn ngươi không cần lo lắng chút nữa ta sẽ không miễn cưỡng ngươi với tài hoa của ngươi ở lạc kinh ít nhất cũng là chư hầu một phương
tương lai cũng có thể làm tướng ngươi nên lưu lại.
Thiệu Cảnh Văn lắc đầu:
Thiệu Cảnh Văn ta mười năm trước đã thề thuần phục tướng quốc chưa từng
nghĩ qua chuyện phản bội tướng quốc, đại trượng phu một lời đáng nghìn
vàng, há có thể vì ham phú quý mà thay đổi lòng dạ.
Thân Quốc Cữu gật nhẹ đầu hắn chỉ thăm dò Thiệu Cảnh Văn mà thôi, Thiệu
Cảnh Văn tay cầm mười vạn đại quân một khi đàm phán thấn bại, Thiệu Cảnh Văn sẽ gặp hai lựa chọn hắn đi đường nào quan hệ tới sinh tử của Thân
Quốc Cữu, cũng may câu trả lời của Thiệu Cảnh Văn khiến cho Thân Quốc
Cữu rất hài lòng.
- Tướng quốc chúng ta lên đi.
Thân Uyên nhắc nhở Thân Quốc Cữu.
- Đi thôi gặp lại lão bằng hữu của chúng ta.
Thân Quốc Cữu vuốt râu cười cười, đội thuyền từ từ tiến lên phía trước
nhanh chóng giao thoa với thuyền của đối phương, Hoàng Phủ Vô Tấn mang
thủ hạ chờ đã lâu hắn ôm quyền cười nói:
- Tướng quốc phong thái vẫn như cũ, khiến cho Vô Tấn phải kính nể.
Thân Quốc Cữu đi qua boong thuyền cũng chắp tay với hắn:
- Điện hạ so với lúc trước đã hoàn toàn khác nhau rồi, đã là long phượng trong nhân, thiên hạ quy tâm, Thân Trăn chỉ có thể ngưỡng mộ.
Hoàng Phủ Vô Tấn lại khẽ gật đầu chào hỏi Thiệu Cảnh Văn, sau đó khoát tay:
- Tướng quốc quá khen mời tới khoang thuyền.
- Mời.
Song phương để tùy tùng ở bên ngoài, sáu người bọn họ vào trong buồng
nhỏ trên tàu, trên thuyền đã sớm bố trí một cái bàn hai cái ghế, Thân
Quốc Cữu cùng với Hoàng Phủ Vô Tấn hai người ngồi xuống, những người
khác đứng ở sau lưng họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!