Chương 5: Gia tổ bách linh

Hoàng Phủ Vô Tấn đang nói chuyện với đại ca thì từ xa đã nghe thấy tiếng khóc của trẻ con. Thính lực của hắn khác với người thường, hắn lặng người nghe kĩ lần nữa, bỗng nhảy lên:

"Không hay! Là tiếng khóc của Lạc Lạc."

Hắn chạy ra nhanh như tên bắn. Thích Hinh Lan đương bưng món ăn bước vào chỉ cảm thấy có một cơn gió xẹt ngang qua, bèn chẳng thấy bóng dáng Vô Tấn đâu cả.

"Duy Minh, xảy ra chuyện gì vậy?"

Hoàng Phủ Duy Minh bị tốc độ kinh hoàng của người huynh đệ làm cho ngơ ngác, sau một hồi mới nói:

"Ta cũng chẳng biết. Hình như là có ai đó đang khóc."

"Không đúng! Là Lạc Lạc và Đóa Đóa."

Duy Minh cũng nghe thấy tiếng khóc của con gái. Anh ta cũng nhảy lên chạy ra bên ngoài. Lúc này, Vô Tấn đã bế Lạc Lạc bước nhanh vào bên trong viện. Đóa Đóa chạy theo sau, khóc đến mặt đầy nước mắt. Mười mấy người trong tộc xì xào to nhỏ, cũng theo vào trong viện.

Vô Tấn tối mắt tối mũi, không nói lời nào bế Lạc Lạc vào trong phòng. Duy Minh phát hiện con trai mình đã ngất xỉu. Hắn cảm thấy cả người mềm nhũn, không biết đã xảy ra chuyện gì. Hắn đang định đi theo vào trong nhà, thì nghe vợ đang sốt ruột hỏi con gái:

"Đóa Đóa! Đừng khóc nào. Nói mẹ nghe rốt cuốc đã xảy ra chuyện gì?"

Duy Minh như dừng bước, chỉ nghe Đóa Đóa nói trong nước mắt,

"Tên xấu xa đã giẫm nát diều của chúng con, còn đánh ca ca một cái tát nữa."

"Đóa Đóa, tên xấu xa nào vậy?"

Duy Minh hỏi dồn.

"Chính là nhị thúc, cái tên Kim nhãn tỳ khưu ấy!"

Người trong tộc tụ tập trước cửa rộ lên. Cả đám người nhìn nhau, rồi đều lặng lẽ lùi lại. Rời khỏi cái nơi thị phi này.

Duy Minh không còn tâm trí để ý những người trong tộc này nữa. Lòng hắn nóng như lửa đốt, lại hỏi con gái:

"Hắn chỉ đánh ca ca con một tát thôi sao?"

"Không! Không chỉ một tát."

Vô Tấn xuất hiện trước cửa, nói một cách lạnh lùng:

"Hắn còn bẻ gãy cả ngón trỏ tay phải của Lạc Lạc nữa."

Đứng lặng hồi lâu, Duy Minh đột nhiên nhảy cẫng lên, lớn tiếng quát:

Ta phải đi tìm hắn!

Hắn xông ra ngoài cửa viện, khí giận bừng bừng đi tìm tên thối tha đáng chết kia.

…………………………..

Điểm quan trọng nhất để gia tộc Đông hải Hoàng Phủ Thị trở thành một trong sáu đại gia tộc của quận Đông Hải chính là nhờ vào tài lực hùng hậu. Trăm năm trước đây, nhà họ Hoàng Phủ xuất hiện một kì tài về buôn bán tên là Hoàng Phủ Tuấn.

Từ khi ông hai mươi tuổi đã thống lĩnh đội thuyền ra biển buôn bán. Sau hơn mấy chục năm cố gắng, cuối cùng cũng đã để kiếm được cho Gia Tộc Đông Hải Hoàng Phủ Thị cả một gia sản hùng hậu. Ông trở thành tộc trưởng của gia tộc Hoàng Phủ Thị.

Sau đó, ông đã đem chức tộc trưởng giao lại cho con trai ông là Hoàng Phủ Bách Linh, và đó cũng chính là tổ phụ của hai huynh đệ Duy Minh và Vô Tấn bây giờ.

Hoàng Phủ Bách Linh tuổi đã ngoài bảy mươi.

Tuy tuổi đã cao nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, da mặt hồng hào. Chỉ là đôi chân đi lại có hơi chút khó khăn, phải chống gậy mà đi. Lúc này, ông đang tiếp đón một vị khách vô cùng quan trọng: Đại quản gia của phủ thượng Hoàng Phủ Huyện Công

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!