Cái gì đây? Thần Vương nhìn Cửu Châu vén áo khoác lên, giấu bên trong là một hộp gỗ khắc hoa.
Hi hi. Cửu Châu nở nụ cười thần bí, kéo áo khoác cố che cho mình và Thần Vương,
"Điện hạ mở ra xem thử đi."
"Vậy ta mở ra đấy nhé?"
Thần Vương nhớ đến chuyện lúc nhỏ mình hay bỏ dế vào hộp quà tặng cho thầy,
"Bên trong không có gì hết đúng không?"
Có nhiều lắm đó.
Cửu Châu cứ vuốt ve cái hộp,
"Trong này đều là đồ ta tích góp lâu nay, huynh mau mở ra đi, đừng để người khác thấy."
Dưới ánh mắt đầy mong chờ của Cửu Châu, Thần Vương mở hộp gỗ, chợt sững người khi nhìn thấy đồ ở bên trong.
Nào là bạc vụn, nào là ngân phiếu, trâm cài, thậm chí có cả hạt đậu vàng mà các trưởng bối hay làm tặng con cháu trong nhà, ngoài ra còn có cả vài xâu đồng tiền.
Đồng tiền cũng được xem là...! bảo bối ư?
Đây là?
Cho huynh đó. Cửu Châu nhét hộp gỗ vào lòng Thần Vương,
"Những cây trâm này đều làm từ vàng ròng, rất đáng tiền. Còn đống bạc vụn và ngân phiếu này cộng lại cũng được hai ba trăm lượng, huynh cứ lấy mà dùng trước, chờ lần sau ta tiến cung sẽ mang tiền đến cho huynh tiếp."
"Cô mang bạc cho ta làm gì?"
Hộp gỗ khá nặng, đây hẳn là tất cả tài sản của Minh Tiểu Trư.
"Ta đã nghe chuyện ở trong cung rồi." Cửu Châu hạ giọng,
"Bệ hạ phạt huynh nửa năm bổng lộc, còn không để nương nương mang đồ tới cho huynh nữa."
Hoàng thượng nhất ngôn cửu đỉnh, bảo phạt bổng lộc điện hạ thì hẳn sẽ không cho hắn tiền tiêu vặt.
Bình thường điện hạ ăn ngon mặc đẹp đã quen, bây giờ không có tiền thì làm sao chịu nổi?
Tay cầm hộp gỗ của Thần Vương run lên, bạc vụn trong hộp lăn qua lăn lại phát ra âm thanh vui tai.
"Cho ta hết thì cô làm thế nào?"
"Dạo gần đây Phủ Lục ca sai ta làm chân chạy vặt, hẳn là sẽ kiếm được chút đỉnh, còn chuyện ăn uống chi tiêu không cần ta phải quan tâm." Cửu Châu cẩn thận tính toán làm sao để sống sót qua tháng này,
"Sắp đến Tết rồi, trưởng bối trong nhà ắt sẽ cho ta tiền mừng tuổi. Nên huynh cứ yên tâm đi, ta không thiếu tiền xài đâu."
"Nửa năm tới để cô nuôi ta à?" Thần Vương ôm hộp gỗ khẽ cười.
Ừ, ta nuôi huynh. Cửu Châu gật đầu,
"Nhưng điện hạ phải chịu thiệt thòi chút nhé, phải tiêu xài tiết kiệm một chút."
Thần Vương nhìn thiếu nữ đang ngồi xổm trước mặt mình, nhịp tim cũng giống như bạc vụn trong hộp, *thình thịch thình thịch*, vừa to lại vừa nhanh, thậm chí còn vang rất rõ bên tai.
Hắn xoa tai,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!