Nhưng điều Tịnh Kỳ không ngờ tới là ngày hôm sau khi cô về nhà Hoài Cẩm Nam vẫn chưa về.
Sau đó liên tiếp hai buổi tối, Hoài Cẩm Nam không có về nhà, nhiều nhất cũng chỉ là gọi điện, nhưng không nói nhiều lắm, chỉ vài câu qua loa rồi cúp máy.
Không ngờ hôm nay cùng Lưu Mộng Tuyền và Linda đến Vọng Thư Lâu ăn cơm lại nghe quản lý nói anh ở đây, cô đi qua gặp anh một lá, nhắn lát nữa cùng nhau về nhà.
Tìm được chỗ của Hoài Cẩm Nam, Tịnh Kỳ nâng tay gõ cửa, chờ phục vụ mở cửa, thứ đầu tiên cô nhìn thấy lại là thái độ nhạt nhạt của anh.
Một bàn ăn vài người ngồi rải rác, Tịnh Kỳ quét mắt một vòng.
Bỗng ánh mắt va phải người ngồi bên trái Hoài Cẩm Nam, là Nghiên Dương? Sao cô ta lại ở đây?
Hạt giống nghi ngờ chỉ cần reo xuống, nếu gặp hạn hán khô cằn hay lũ lụt chắc chắn nó sẽ không nảy mầm nhưng chỉ cần người ta cho nó đủ điều kiện nó sẽ sinh sôi nảy nở vô cùng nhanh chóng.
Sao em lại ở đây?
Hoài Cẩm Nam nhìn thấy Tịnh Kỳ, cũng ngạc nhiên.
"Em và Mộng Tuyền đến đây dùng bữa, nghe nói anh ở đây, nên đến chào hỏi, không quấy rầy mọi người chứ?" Tịnh Kỳ giải thích, cười nhạt.
Hoài Cẩm Nam vẫy tay, mời cô vào, bảo phục vụ thêm ghế bên cạnh, sau đó giới thiệu với cô:
"Đây là cục trưởng Phương, kia là bí thư Trần, này là Bạch tổng."
Cuối cùng mới giới thiệu với mọi người:
"Đây là vị hôn thê của tôi, Tịnh Kỳ."
Mấy người ở đây đều có chút ngạc nhiên, không ngờ tiểu trân châu trong lòng Tịnh gia lại là vị hôn thê của Hoài Cẩm Nam.
Ý cười ban đầu trên mặt họ càng lớn hơn.
Như thế cũng tốt lần hợp tác này sẽ càng thành công.
Riêng chỉ có Bạch Doanh Trần cười nghiền ngẫm, Hoài Cẩm Nam thật thú vị.
Tịnh Kỳ không xuất hiện, thái độ của Nghiên Dương với Hoài tổng, vô cùng thân thiết ái muội, giống như là nữ chủ nhân.
Tuy Hoài Cẩm Nam không biểu hiện hay đối xử gì đặc biệt, nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy rõ hai người nhất định có mối quan hệ trên bạn bè.
Đến khi Tịnh Kỳ xuất hiện lại có thái độ như vậy, anh ta lướt qua hai người, ánh mắt như cười như không nhìn về phía Tịnh Kỳ.
"Chúng ta lại gặp nhau."
Đúng vậy. Tịnh Kỳ cười đáp lại.
Ở đây điều là lão hồ ly nhìn bốn người hỗ động, liền chuyển từ kinh ngạc sang xem diễn kịch.
Hoài Cẩm Nam nắm lấy tay cô, không để ý đến ánh mắt của Bạch Doanh Trần, nghiêng mặt hỏi Tịnh Kỳ,
"Ở đây hay về bên kia?"
Tịnh Kỳ cầm lấy cái ly trước mặt cô, cười cười với mấy lão hồ ly:
"Khó có lúc được ngồi cục trưởng và bí thư, em vẫn nên là kính mọi người một ly!"
Nói xong liền nâng ly:
"Cục trưởng Phương, Bạch Tổng, nghe danh đã lâu, hôm nay có thể gặp mặt, thật sự là vinh hạnh của tôi, tôi đây xin mời các vị một ly."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!