"Sao thế, xảy ra chuyện gì à?" Khi nãy đang ngồi nói chuyện cùng Tịnh Dương thì Tịnh Kỳ gọi điện bảo cô đến đón, nơi đón còn là nhà chính của Hoài Cẩm Nam.
Tịnh Kỳ lắc đầu, đôi mắt lại mất hồn nhìn vào khoảng không.
Có vẻ bản thân cô bị hãm vào thời gian thoải mái khi hai người ở chung hơi sâu rồi.
"Tối nay, chúng ta đi Vọng Thư Lâu ăn tối, tớ mời." Vọng Thư Lâu là chi nhánh khác của Vọng Thư.
Được, được. Lưu Mộng Tuyền vui vẻ ôm lấy Tịnh Kỳ, đầu dựa vào người cô.
"Để mình báo Tịnh Dương, hôm nay anh ấy rảnh."
Tịnh Kỳ mỉm cười xoa đầu cô ấy, rồi đi lên lầu.
Cô mệt mỏi ngâm mình trong làn nước nóng, cảm giác nước ấm bao trùm cơ thể làm cô thấy nhẹ nhõm hơn.
Mà bên này, sau khi Tịnh Kỳ rời đi, Hoài Cẩm Nam bình tĩnh nhìn vào Hồ Hiểu Mai, gương mặt anh không hề có biểu cảm gì nhưng lại làm bà ta cảm thấy thật đến đáng sợ.
Cẩm Nam, mẹ… mẹ… Hồ Hiểu Mai ấp úng, bà không ngờ những lời bà nói bị con trai nghe được.
Tuy rằng đó là suy nghĩ thật của bà nhưng bà luôn muốn giữ hình tượng tốt đẹp trong lòng con trai.
Hoài Cẩm Nam đi vào trong nhà, mặc kệ Hồ Hiểu Mai ở ngoài.
Anh rút điện thoại định gọi cho Tịnh Kỳ, song trong đầu lại hiện lên dáng vẻ khi nãy của cô.
Anh chuyển hướng gọi điện cho trợ lý của mình.
"Tìm cho tôi người hai năm trước từng chơi Tranh Thiên Hạ." Hoài Cẩm Nam đột nhiên nghi ngờ người năm đó không phải Nghiên Dương mà là cô nhóc kia.
Trước mắt anh muốn xác định người đó là rốt cuộc là ai, cũng như xác nhận lại tình cảm trong lòng mình
Bên cạnh đó, cô đang nổi nóng, chắc sẽ không nghe điện thoại của anh, vì thế anh muốn để cô bình tĩnh đã.
Đợi khi, ông bà nội Hoài tỉnh lại liền hỏi Tịnh Kỳ đâu, mẹ Hoài đột nhiên khẩn trương nhìn về phía Hoài Cẩm Nam.
"Tịnh Kỳ có việc gấp ở công ty nên đi trước. Cô ấy định chào ông bà nhưng thấy hai người đang nghỉ ngơi nên nhờ con báo lại."
Hoài Bình không nghi ngờ vì ông biết đối với công việc thái độ của Tịnh Kỳ rất nghiêm túc.
Nhà của Lưu Mộng Tuyền,
Tịnh Kỳ, dậy thôi. Lưu Mộng Tuyền lôi kéo Tịnh Kỳ dậy.
Tịnh Kỳ lăn một vòng trên giường, mở mắt nhìn về phía Lưu Mộng Tuyền.
Một loạt động tác liền mạch không đứt đoạn.
Mấy giờ rồi?
"7 giờ tối, Tịnh Dương đã đến. Cậu chuẩn bị xong thì xuống lầu."
Ok
20 phút sau, Tịnh Kỳ đã có mặt ở phòng khách, hai người đi ra ngoài thì đã thấy xe của Tịnh Dương đỗ ở đó.
Vì cửa kính được thiết kế một chiều nên Tịnh Kỳ không hề phát hiện ngoài Tịnh Dương ra, còn một người khác.
Cô biết Lưu Mộng Tuyền và anh hai có ý với nhau nên tự giác ngồi vào ghế sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!