Chương 10: (Hoàn)

25.

Tôi đã suy nghĩ rất lâu.

Tôi từng ôm hy vọng suốt một năm trời, từng tin rằng ba vẫn còn sống, từng tin vào lời Phó Thiển—rằng vì muốn bảo vệ người còn sống nên anh buộc phải trở thành một người không quá tệ.

Cuối cùng, tôi nói với Phó Thiển:

"Về chào tạm biệt ba mẹ đi."

Hóa thành con bướm trong giấc mộng của Trang Chu thì có lẽ sẽ vui vẻ hơn.

Nhưng anh không phải con bướm, còn tôi cũng không phải là Trang Chu.

Tôi buộc phải đối mặt với cuộc đời thật của mình.

Con quái vật đáng chết kia… vẫn chưa chết.

Tôi sẽ không để mọi thứ kết thúc theo ý nó muốn.

Tôi trở về nhà.

Ba và mẹ vẫn còn đang vui mừng vì tôi đậu được một trường đại học rất tốt.

Ba đang ở trong bếp nấu cơm, làm món cải chua om thịt mà tôi thích nhất.

Bếp nóng hầm hập, ba c ởi trần, mồ hôi đầm đìa trên trán. Nghe thấy tiếng tôi bước vào, ba không quay lại mà chỉ hất cái xẻng lên, càu nhàu:

"Đi đi, ra ngoài chờ đi, nóng lắm!"

Tôi đứng dựa vào khung cửa, nhìn ông.

Tôi đã định nói với ba rằng—ba à, thật ra con không giỏi như ba mong đợi đâu. Con không thi đậu trường đại học danh giá nào cả.

Con cũng chẳng gây dựng được sự nghiệp ra trò.

Vừa mới tốt nghiệp, con đã vội vàng kết hôn.

Con không bảo vệ được cuộc hôn nhân của mình, cũng chẳng thể bảo vệ được người con yêu thương. Ví dụ như chị gái… và như ba.

Cuối cùng, con trắng tay.

Nhưng tôi không nói gì cả.

Tôi bình thản ăn cùng ba mẹ bữa cơm cuối cùng, rồi đứng dậy chào tạm biệt.

Tôi nói với ba:

"Ba à, có một câu năm xưa ba từng nói rất đúng."Chỉ cần con muốn, chỉ cần con chịu cố gắng, rất nhiều chuyện, con đều có thể làm được.

"Thi đại học là như vậy… những chuyện khác, cũng sẽ là như vậy."

Ba ngẩng đầu lên, khuôn mặt tròn trĩnh hiện rõ nếp nhăn khi cười.

Ba nói:

"Đúng vậy! Ba nói thì không sai đâu! Con gái của ba, chuyện gì cũng có thể làm được hết! Phải tự tin lên!"

Rồi ba giơ khuỷu tay, làm dáng như sắp xông lên phía trước, cổ vũ tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!