Cô gái không nghe, cô ấy nhất quyết bắt ta đưa cô ấy đi, tiếng hét chói tai làm ta đau đầu.
"Không được thì cô báo cảnh sát đi," Ta hết cách rồi,
"Quy tắc vận hành của trời đất là như vậy, tự ý can thiệp hoặc ngắt lời ước nguyện, ta sẽ bị pháp lực phản phệ, nếu không thì cô đi kiện thần tiên vận hành quy tắc trời đất đi."
Kết quả cô gái lại thật sự hỏi tôi, làm thế nào để tìm vị thần tiên đó.
Nhưng mà những vị thần tiên suốt ngày hô hào cứu giúp chúng sinh, từ khi Vương Mẫu nương nương bị Trầm Hương và Nhị Lang Thần ép phải sửa thiên điều, thì đã biến mất không thấy tăm hơi. Cho đến khi đám thần tiên đời chúng ta ra đời, bọn họ ngay cả cặn cũng không còn.
Cứu giúp chúng sinh không phải là trách nhiệm của đám thần tiên đời chúng ta.
Chúng sinh tam giới đối với chúng ta mà nói cũng là muốn diệt là diệt.
Mục đích duy nhất chúng ta làm thần tiên, chính là vì muốn yêu đương tiện lợi hơn, sau đó bay tới bay lui tạo ra càng nhiều lãng mạn.
Cho đến sau này những thần tiên khác đều vì yêu đương, yêu đến mức g.i.ế. c c.h.ế. t lẫn nhau, chỉ còn tôi là con ch. ó độc thân duy nhất trên thiên giới sống sót, trở thành vị thần duy nhất, cũng là cuối cùng trên thế gian này.
Cho nên nói, cấp trên của tôi chính là tôi.
Cô gái có thể kiện tôi với tôi, sau đó diễn một màn tôi xử tôi...
Đáng tiếc cô ấy không làm vậy, mà nhặt một hòn đá dưới đất ném về phía tôi.
Hòn đá xuyên qua người tôi, rơi xuống phía sau
- Cô ấy không đánh trúng tôi, tôi sẽ không dễ dàng lộ ra thực thể trên thế gian này.
Điều này khiến cô ấy càng thêm căm hận, xé rách cổ họng đã khản đặc hét lên với tôi, cô ấy không phải là người phụ nữ ngu muội chỉ biết dựa dẫm, chờ c.h.ế. t của thời đại cũ, cô ấy là người phụ nữ độc lập của thời đại mới, cô ấy có tư duy hiện đại vượt thời đại, còn có rất nhiều kiến thức khoa học hiện đại làm chỗ dựa, quan trọng hơn là cô ấy còn có tố chất chính trị được bồi dưỡng từ sách giáo khoa chính trị ở trường
- Cô ấy muốn chứng minh cho tôi thấy, cô ấy có thể thay đổi tất cả hiện trạng của mình.
8
Giữa tôi và cô gái này, nhất định có một người bị điên.
Nói muốn làm gì, cô ấy thật sự dám làm.
Một đêm trôi qua, cô ấy liền gọi tú bà, mẹ ơi mẹ à xin lỗi, đồng thời bảo đảm với tú bà, sẽ không có chuyện tương tự xảy ra nữa, sau này cô ấy nhất định sẽ tiếp khách ngoan ngoãn
- Dù sao, ước mơ của cô ấy chính là làm hoa khôi mà!
Tú bà thật ra cũng thích cô ấy nịnh nọt.
Nói cho cùng vẫn là vì cô ấy xinh đẹp, thanh lâu loại địa phương này, xinh đẹp thì đồng nghĩa với có người nguyện ý đưa tiền tới cửa.
Ai lại đi đẩy tiền ra ngoài chứ?
Cho nên tú bà liền cười híp mắt hỏi cô ấy, đây là coi như đã nghĩ thông rồi?
Cô gái mím môi, cười:
"Sao lại không tính chứ?"
Tú bà rất vui vẻ, lập tức chuẩn bị làm một buổi tụ họp, đẩy cô gái ra ngoài tiếp khách, ai trả giá cao sẽ có được đêm đầu tiên.
Tú bà có phát hiện ra hay không tôi không biết, dù sao tôi tận mắt nhìn thấy mặt cô gái trắng bệch, cô ấy vội vàng nói với tú bà, mình đối thơ chơi cờ với các công tử còn chưa tinh thông, vội vàng ra ngoài như vậy, e rằng sẽ lại mất mặt
- Mình mất mặt không sao, không thể nói làm hỏng biển hiệu của Kim Ngọc Các chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!