Chương 2: (Vô Đề)

Nếu không phải ta và nàng đã ký kết giao ước, thân thể và linh hồn liên kết với nhau, ta thật sự không biết nàng rơi xuống đâu.

Có một người phụ nữ tốt bụng nói với cô gái, ở đây toàn là những người không chịu bán thân, không ai biết sau này sẽ gặp phải chuyện gì.

Vừa dứt lời, cửa hầm ngục mở ra, tên đầy tớ của Kim Ngọc Các xông vào, tùy tiện túm lấy một cô gái ra ngoài, kéo tóc lôi ra ngoài, giống như đang g.i.ế. c gà vậy.

Ai cũng biết nàng ta sẽ phải trải qua chuyện gì, nhưng người ra tay giúp đỡ chẳng có mấy ai.

Cô gái muốn đi tới, nhưng bị kéo lại.

"Đừng đi, đi rồi sẽ bị đánh c.h.ế. t cùng nhau."

Người phụ nữ bên cạnh tốt bụng nhắc nhở.

Cô gái bị lôi ra ngoài vừa la hét vừa giãy giụa, vô số bàn tay đen sì sờ soạng trên người nàng ta, có người muốn giúp nàng ta, rất nhanh sẽ chịu chung số phận.

Cô gái có lẽ không chịu nổi, quay đầu cắn mạnh vào bàn tay đang bóp cổ mình, dữ tợn như la sát trốn thoát khỏi địa ngục, lúc mọi người chưa kịp phản ứng, nàng ta đã quay đầu đập vào góc tường đổ nát của hầm ngục.

M.á. u b.ắ. n tung tóe, xương s. ọ v. ỡ v.ụ.n.

Thân thể mềm nhũn của cô gái trượt xuống.

Tiếng la hét kinh hoàng lập tức vang vọng trong hầm ngục, kèm theo tiếng chửi rủa của đám đầy tớ vì làm hỏng chuyện, lớp lang sóng sau nối tiếp sóng trước.

5

Nhưng chuyện chưa kết thúc.

Máu của cô gái c.h.ế. t có một giọt b.ắ. n lên mặt một người phụ nữ đang co rúm người lại.

Nàng ta đưa tay sờ, đột nhiên hét lên, vừa hét vừa cười, vừa cười vừa gào khóc.

Nàng ta kêu loạn lên máu, máu, sau đó đưa bàn tay dính m.á. u ra như thể hiện báu vật cho mọi người xem, khiến mọi người sợ hãi lùi lại.

Nhưng nàng ta lại như rất vui vẻ, vỗ tay vừa hát vừa nhảy như một đứa trẻ:

"Máu! Thấy m.á. u rồi! Ha ha ha! Có người c.h.ế. t rồi! Chết rồi! Chết mất rồi!"

Dưới ánh mắt kinh hãi và hoang mang của mọi người, nàng ta vừa nhảy vừa chạy ra khỏi hầm ngục, đúng lúc đụng phải tú bà đi vào xem tình hình.

Người phụ nữ ngây ngốc cười với tú bà, tú bà ghét bỏ đẩy nàng ta ra xa, rồi hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Trong tình huống này, dù có mù cũng im lặng.

Tú bà mất kiên nhẫn, chửi một câu đồ phá của xong, mắng đám đầy tớ sao chỉ biết đứng ngây ra đó, không biết phải làm gì sao?

Đám đầy tớ nhìn nhau, vội vàng túm tóc người phụ nữ kéo lại, lúc một nhát d.a. o đ.â. m vào tim nàng ta, nàng ta vẫn đang cười ngây ngô.

Chứng kiến chưa đầy một nén nhang mà hai người c.h.ế. t trước mắt, luôn có người không ngồi yên được.

Vì vậy, có một cô gái không nhịn được nữa liền đứng ra, nàng ta lớn tiếng mắng tú bà và đám đầy tớ, xúi giục tất cả phụ nữ trong hầm ngục cùng nàng ta phản kháng.

Nhưng đáng tiếc, không có ai hành động.

Tú bà đang định rời khỏi hầm ngục kinh ngạc quay đầu lại, mấy chữ Ngươi không sao chứ hiện rõ trên mặt.

Quả nhiên, cô gái còn chưa xông đến trước mặt tú bà, đã bị đám đầy tớ hung dữ chặn lại.

Vừa định giơ tay đánh, đã bị tú bà phía sau quát lớn ngăn lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!