Anh ta phân tích lợi hại với tôi, chỉ cần tôi cúi đầu nhận lỗi, mọi chuyện sẽ qua đi, hoặc có lẽ đã qua từ lâu rồi.
Thành tích của tôi đã đưa ra câu trả lời.
Vào ngày công bố kết quả thi đại học, tôi làm mới trang web vài lần nhưng không thấy điểm của mình.
Điều này nằm trong dự đoán của tôi.
Sau đó, điện thoại của tôi liên tục đổ chuông.
Không chỉ các giáo viên tuyển sinh và giáo viên chủ nhiệm năm cuối cấp, mà cả những cuộc gọi từ nhà họ Tần.
Lần này, ngay cả Tần Diệp cũng tự liên lạc với tôi.
Tôi đoán là một vài bên tuyển sinh đã gọi đến nhà họ Tần.
Có lẽ họ đã dùng thông tin của người thân lúc nhập học.
Tôi không biết mình đứng ở vị trí nào, nhưng rõ ràng là không tệ.
Đáng tiếc là, hiện tại trong hộ khẩu của tôi chỉ có mình tôi.
Ý của Tần Diệp là tôi nên chọn một trường top đầu, về chuyên ngành thì nghe theo lời khuyên của ông ta, ông ta nói tôi nên theo ngành Luật hoặc Tài chính là tốt nhất, ngoại ngữ cũng rất ổn.
Trước khi tôi đưa ra quyết định, kết quả được công bố.
Thủ khoa toàn tỉnh.
Tôi không ngạc nhiên, vì tôi đã nỗ lực rất nhiều trong một thời gian dài để đạt được kết quả này. Cho dù kết quả cuối cùng là gì, đó đều là thành quả của sự cố gắng của tôi.
Sau khi từ chối lời mời của nhiều bên tuyển sinh, cuối cùng tôi đã chọn vào trường mình yêu thích.
Chỉ là khi tin tức truyền về nhà họ Tần, Tần Diệp nổi giận đùng đùng.
"Một đứa con gái như con, học trường đại học nào chẳng được, sao cứ phải chọn Học viện Quốc phòng?"
Nhà họ Tần làm kinh doanh, lĩnh vực này hầu như không liên quan gì đến lựa chọn của tôi.
Không chỉ Tần Diệp không hiểu, mà ngay cả người mẹ hiện tại của tôi, bà Lâm Ngọc, cũng không hiểu.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Trên khuôn mặt được chăm sóc kỹ lưỡng của bà ta ánh lên vẻ không tán thành cùng nỗi lo lắng xa lạ mà tôi chưa từng thấy, bà ta nói:
"Diệu Đồng, con gái học ngành này vất vả lắm, con không cần phải chọn con đường như thế."
Tần Hoài Thước nhíu mày:
"Rốt cục em đang nghĩ gì vậy?"
Ngay cả Tần Tư Vũ, trên mặt cô ta cũng hiện rõ vẻ bối rối.
Tôi chỉ có thể đáp:
"Em biết mình đang làm gì."
Con đường tôi đi, từ trước đến nay chưa bao giờ thay đổi.
14
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!