Chương 7: (Vô Đề)

Có lẽ ông ta đang chờ tôi cúi đầu trước ông ta để được trở lại cuộc sống sung túc, đồng thời ra lệnh cho nhà Tần không được hỗ trợ tài chính cho tôi.

Có lẽ ông ta đã quên rằng, đứa con gái về nhà chưa đầy hai năm này, thực ra chưa từng được hưởng cuộc sống sung túc như ông ta nghĩ.

Tôi có thể đắm chìm trong thời đại hiện giờ, nhưng tôi không bao giờ đắm chìm vào tiền bạc và danh lợi.

Đối với một người sắp trưởng thành như tôi, thời đại này có quá nhiều cách để kiếm tiền.

Cách trực tiếp và phù hợp nhất với một học sinh như tôi, có lẽ là làm gia sư.

Thật trùng hợp, trường học này không thiếu những người giàu có.

Nhà họ Tần không thể giúp tôi, tôi có thể tìm đến người khác.

Mối quan hệ thực sự rất quan trọng.

Lớp trưởng của tôi nói cô ấy tìm được một học sinh không thiếu tiền, chỉ cần làm gia sư cho họ, mức lương rất hấp dẫn.

Cha mẹ của người ta rất hào phóng.

Lớp trưởng là người rất tốt, nhà cô ấy làm kinh doanh bất động sản, gia thế hẳn là không tệ. Tôi không biết nhà cô ấy thuộc tầng lớp nào, nhưng thực sự chưa thấy người nào xung quanh dám mếch lòng cô ấy.

Tôi vui vẻ nhận lấy sự tốt bụng của cô ấy.

Khi đến nhà của học sinh theo đúng thời gian hẹn, tôi thấy một biệt thự rất lớn, lớn hơn nhiều so với nhà họ Tần.

Phong cách rất phô trương.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi đã quen với môi trường xung quanh, mặt không biến sắc bước vào, rồi nhìn thấy Lâm Hạo Thạnh đang ngồi trên ghế sofa như một sếp sòng.

...

Phản ứng của cậu ta dữ dội hơn tôi, như thể giẫm phải rắn, lập tức nhảy dựng lên.

"Tần Diệu Đồng, cậu, cậu, cậu, đến nhà tôi làm gì?"

Thì ra là vị đại thiếu gia này.

Tôi cười một tiếng:

"Lâm Hạo Thạnh, lâu rồi không gặp. Làm quen lại nhé, tôi là Tần Diệu Đồng, cũng là gia sư mà phụ huynh của cậu đã thuê."

...

Việc Lâm Hạo Thạnh cãi nhau với người giám hộ của mình để đổi gia sư không nằm trong phạm vi quan tâm của tôi.

Cuối cùng, Lâm Hạo Thạnh ngồi xuống bên cạnh tôi với vẻ mặt không hề vui vẻ.

Rõ ràng là cậu ta đã thất bại trong việc phản kháng.

Đại thiếu gia hung hăng nhìn tôi:

"Đừng tưởng mẹ tôi thích cậu thì cậu có thể muốn làm gì thì làm, có tin tôi đuổi cậu ra khỏi đây ngay lập tức không?"

Tôi khẽ cười: Thử xem?

Cậu ta tức điên lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!