Tần Tư Vũ mệt mỏi đáp lại:
"Chẳng phải anh đã biết từ lâu rồi à? Giờ anh thấy ngượng, là vì thấy Tần Diệu Đồng xinh đẹp hơn, hay vì thân phận hiện tại của cô ta?"
Tiếng nói chuyện đột ngột dừng lại.
Tôi mặt không biến sắc bước ra ngoài, đằng sau có vệ sĩ đi theo.
Tôi không thèm nhìn thái độ của họ.
Cũng chẳng cần thiết phải xem.
Khi đã đi xa, vẫn còn nghe loáng thoáng tiếng cãi vã của họ vọng lại.
16
Sau khi tham dự đám cưới của Tần Hoài Thước, tôi trở về trường, vẫn đắm chìm trong công việc nghiên cứu của mình.
Tôi không quan tâm nhiều đến mấy chuyện bên ngoài.
Trong thời gian học tiến sĩ, những người tôi thường xuyên giao tiếp chỉ là giáo viên hướng dẫn và các đàn chị, đàn anh.
Tóc của mọi người đều đang rụng dần một cách bình đẳng.
Tôi thấy tin tức về nhà họ Tần lần nữa là ở trên mạng.
Một mảnh đất mà nhà họ Tần thắng thầu đã xảy ra sự cố.
Không chỉ phải đổ một khoản tiền lớn vào, mà thậm chí còn có công nhân bị thương. Không biết chuyện gì đã xảy ra, có người đồn nơi đó không sạch sẽ, có thứ dơ dáy ở đó.
Giờ thậm chí có một bộ phận chuyên môn đang tiếp quản.
Có người chụp được hình ảnh mấy người mặc đạo bào, cầm la bàn đi vào một ngôi nhà cũ nát.
Tôi không quan tâm đến chuyện của nhà họ Tần, cho đến khi tôi nhìn thấy một mặt dây chuyền hình quả bầu quen thuộc trong những bức ảnh được lan truyền trên mạng.
Tôi nhìn rất lâu, đến mức không để ý có người đến bên cạnh, giáo viên hướng dẫn lên tiếng:
"Em đang xem gì mà chăm chú thế?"
Tôi ngẩng đầu lên:
"Thầy ơi, em muốn xin nghỉ phép."
...
17
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tôi liên lạc với Tần Hoài Thước, nói muốn vào khu đất đó xem xét.
Gần đây, anh ta cũng phiền lòng không ít vì chuyện này, lúc nghe tôi nói muốn đến xem vẫn không giấu được sự ngạc nhiên.
"Em đến đó làm gì, đừng kéo thêm rắc rối."
Khu đất đó bị vây lại bằng dây cảnh báo, các lối ra vào đều có người canh gác, không có người dẫn đường, tôi không thể vào được.
Lúc tôi đến đã thấy Tần Hoài Thước đứng đợi bên đường, một thời gian không gặp, trông anh ta tiều tụy hẳn đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!