Chương 35: Hữu nghĩa trường tồn (2)

Dưới sự khuyên bảo của Lưu Khám, Lữ Tu về nhà.

Lúc Lữ Tu về

đã không còn vẻ khóc lóc sướt mướt như lúc đến nữa, mà vô cùng hài lòng

tươi cười. Tâm tư của cô gái nhỏ, chính là lòng tin mù quáng vào Lưu

Khám, có lẽ trong mắt Lữ Tu, Lưu Khám nhất định sẽ giúp được huynh

trưởng của nàng, chỉ cần hắn bằng lòng, không có gì làm khó được hắn.

Thế nhưng Lưu Khám lại đang cảm thấy vô cùng đau đầu

- A Khám, vào đây một chút.

Khám phu nhân đi tới, thoáng thấy Lưu Khám sầu khổ ngồi trên hiên cửa, liền đi vào phòng, quỳ ngồi ở giữa phòng.

- Mẫu thân!

Lưu Khám bước tới ngồi xuống đối diện mẫu thân. Khám phu nhân không nói gì, tựa như đang có chuyện lo lắng. Một lát sau, bà đột nhiên nói:

- A Khám, vừa rồi những gì con với a Tu nói chuyện, mẹ đều nghe được

hết rồi. Con đã trưởng thành, mọi việc nên biết phân nặng nhẹ, biết đọc

sách viết chữ, lại lập được công huân, mẹ rất hài lòng.

Lưu Khám kỳ quái nhìn Khám phu nhân, đợi bà nói tiếp.

Khám phu nhân cũng không phải là người hay nói, hôm nay nói nhiều như vậy, chắc chắn là có việc quan trọng cần nói.

- Lúc cha con còn sống, thường nói với mẹ:

Làm người nên trọng tình

nghĩa, càng nên biết có ơn mà trả. Cho nên, lúc cha con cùng Lữ gia rời

khỏi Đan Phụ, đã không tiếc mà hy sinh vì Lữ gia. Ông chết thật là xứng

với hai từ hảo hán, mẹ vô cùng tự hào được làm thê tử một hảo hán như

vậy. Hôm nay, tuy rằng chúng ta đã thoát ly khỏi Lữ gia, nhưng không thể quên rằng, năm xưa Lữ gia đã chiếu cố chúng ta.

Lưu Khám trầm mặc, ngẩn ra nhìn mẫu thân, cũng không biết nên nói gì mới phải.

Tư tưởng của Khám phu nhân cũng đại diện cho thời đại này, quan niệm

của hầu hết mọi người đều như vậy. Cái gọi là ân nghĩa, không chỉ riêng

một câu nói, một việc làm là có thể hoàn trả. Đôi khi, thậm chí còn phải trả bằng tính mạng, mà không chỉ là tính mạng của một người, mà là của

một thế hệ, thậm chí vài thế hệ.

Đương nhiên, làm như thế nào? Còn phải xem ân tình đó như thế nào.

Thế nhưng quan niệm của Lưu Khám và điều đó, rõ ràng là đã có xung đột. Có lẽ nói, hắn không thể hiểu hai chữ ân nghĩa của cổ nhân, nhưng còn

cách nào khác chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!