Chương 30: Nhất tướng công thành vạn cốt khô (1)

Vương Lăng thua, hơn nữa còn thua cực kỳ thê thảm.

Từng đội

từng đội quân Tần từng trong bóng tối giết ra, lần lượt thạo mà lãnh

khốc nhập vào trong chiến trường, dùng tên và mâu sắc bén tàn sát đám

đạo phỉ. Vương Lăng biết trận chiến này y đã thua sạch sẽ, một chút cơ

hội cũng không có.

Chỉ là y thật sự nghĩ mãi không ra, Kinh

man quân dưới trướng y đều thân trải qua trăm trận chiến, sao lại không

đánh thắng được một đám chân đất chứ?

Ghìm ngựa nhìn hương

dũng đã chuyển thủ thành công, bắt đầu truy sát đạo phỉ này, trong lòng

Vương Lăng nảy sinh một hàn ý trước nay chưa từng có. Lẽ nào nói, người

Tần này có pháp thuật? Trong một thời gian ngắn, mà có thể huyện luyện

được đám chân đất này thành đội quân hổ lang?

Nếu thật là như vậy, vậy thì toàn bộ những gì mình làm trước đó, rốt cuộc có ý nghĩa gì nữa chứ?

Ta không tin, ta không phục!

Vương Lăng cầm sóc đồng, gào thét như kẻ điên xông vào trong loạn quân. Mà mục tiêu của y rõ ràng là Lưu Khám đang liều mạng chém giết, cả

người đẫm máu, thương tích đầy người.

Người này, chính là kẻ này đã giết rất nhiều đồng bạn của y, cho dù chét cũng phải kéo hắn ta chôn cùng.

Cũng khó trách Vương Lăng chọn Lưu Khám. Bất kể nhìn từ góc độ nào, Lưu Khám cũng rất giống là Lão Tần Nhân.

Hỏa hồng chiến câu hí lên thật dài, Vương Lăng vung sóc đâm tới, mũi

sóc băng lạnh sắc bén xuyên qua một gã binh sĩ đang ngăn cản y phía

trước, thế nhưng sĩ tốt đã giết đỏ mắt kia lại có những hành động khiến

Vương Lăng hết hồn. Gã buông binh khí trong tay xuống, miệng phát ra

những thanh âm không rõ, hai tay hung hãn bắt lấy sóc đồng của Vương

Lăng, đồng thời thuận thế liều lĩnh đâm tiếp xuống.

Có thể nói Vương Lăng đã giết người vô số, nhưng chưa từng gặp phải binh sĩ hung man như vậy.

Sóc đồng được rút trở lại, chiến mã tiếp tục xông lên trước, Vương Lăng nghiến răng, thuận thế đem sóc đồng đâm về phía trước, cắm binh sĩ hung tàn kia dưới mặt đất, nhưng binh sĩ kia vẫn bắt chặt lấy sóc đồng,

Vương Lăng không thể làm gì khác hơn là buông lỏng tay ra, rút bội kiếm

bên hông ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!