Thẩm Thực Kỳ hừ lạnh một tiếng, đang định động thủ, chợt một bóng người bên cạnh xuất hiện ra trước, một quyền đón đỡ mộc bổng kia.
Thẩm Thực
Kỳ còn chưa nhìn thấy rõ gì thì đã nghe Bồng một tiếng, mộc bổng to
bằng cánh tay trẻ con ở trong tay Hạ Hầu Anh đã bị một quyền của người
kia đánh gãy đôi.
Một đoạn mộc bổng bay ra xa. Hạ Hầu Anh cảm thấy cánh tay tê dại, một gậy đánh xuống như va phải kim thiết, người này là ai?
Lưu Khám mỉm cười, ngăn ở trước Thẩm Thực Kỳ.
Tuy rằng hắn quen biết
Thẩm Thực Kỳ không lâu lắm, nhưng Lưu Khám đặc biệt yêu thích người này, lại thấy y ra mặt vì bằng hữu, làm hắn rất tán thưởng hành vi nghĩa khí đó. Hơn nữa, Hạ Hầu Anh mở miệng là lão tử, ngậm miệng là giết người,
vô cùng kiêu ngạo làm Lưu Khám cực kỳ căm ghét.
- Giết người
chỉ là đầu chĩa xuống đất thôi, các ngươi đánh hắn trở thành như này
rồi, thì dù hắn có sai, cũng đã bị nghiêm phạt. Làm gì cũng phải chừa
cho người ta con đường sống, hà tất phải tất đuổi tận giết tuyệt. Ta
thấy chuyện này nên chấm dứt tại đây, coi như nể mặt mũi Kỳ ca, thế nào?
Hạ Hầu Anh ban đầu thì kinh hoảng, sau đó thì là sự phẫn nộ không gì sánh được.
Từ lúc gã quen biết đại ca thì không cho phép kẻ nào nói hỗn láo với
đại ca. Hôm nay không nhưng không lấy lại được công đạo cho đại ca, trái lại còn bị một kẻ làm cho mất mặt. Hạ Hầu Anh thẹn quá thành giận:
- Ngươi là ai?
Sao đám quản chuyện của ta? Ngày hôm nay lão tử phải giết cả ngươi!
Tại thời đại này, một lời bất hòa, cầm kiếm giết người là chuyện rất
bình thường. Hạ Hầu Anh bị Lưu Khám chặt đứt mộc bổng, liền quát to:
- Mấy kẻ các ngươi, đánh cho ta, một người cũng không tha!
Hầu như ngay lúc Hạ Hầu Anh xuất thủ, đồng bọn của gã cùng đồng thời
rút kiếm ra, nghiến răng nghiến lợi đánh về phía Lưu Khám.
- A Khám, cẩn thận.
Thẩm Thực Kỳ sợ hãi la lên, lại không ngờ rằng hành vi không biết chừng mực này của Hạ Hầu Anh đã chọc giận Lưu Khám.
Ngươi đã như vậy, thì đừng trách ta không khách khí. Thân thể này hắn
còn chưa hoàn toàn khống chế, nhưng dựa vào ưu thế to lớn của thân thể
này, hơn nữa nhiều năm hắn khổ luyện thuật vận lộn, nên Lưu Khám chẳng
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!