Chương 17: Hôn Sự Và Nhiệm Vụ!

"Khải Minh, ngươi có yêu cầu gì không?" Dương Khiêm nhìn Khải Minh hỏi.

"Ta có yêu cầu gì à, đợi ta nghĩ đã!" Khải Minh trầm tư suy nghĩ.

Khải Minh hiện tại lại chả cần gì, hắn cứ thế suy nghĩ, được một lúc hắn xác nhận.

"Hiện tại thì ta không cần gì, để đó khi nào cần ta nói!" Khải Minh nhìn Dương Khiêm trả lời.

"Được, khi nào cần ngươi cứ nói." Dương Khiêm gật đầu.

"Phụ Thân, con còn có vài người, từ nay họ sẽ ở đây nhé." Khải Minh hướng Dương Hùng mở lời.

"Là ai, nếu họ không gây trở ngại gì thì được!" Dương Hùng nhìn Khải Minh với ánh mắt thăm dò.

Sau câu trả lời của phụ thân mình, Khải Minh đi ra ngoài, một lát sau trở lại với đám người 2 nam 3 nữ, Khải Minh nhìn về Dương Hùng giới thiệu.

"Đây là Khả Hân và Nguyệt Nhi, họ là bằng hữu của con, còn ba người này là Đường Phương, Tô Viễn, Trần Trung là thuộc hạ của con."

Ai cũng bất ngờ với đám người mà Khải Minh đưa vào, những người này ai cũng có khí thế thật mạnh mẽ, nhất là ba nữ nhân kia ai cũng xinh đẹp, đặc biệt nhất là cô gái tên Nguyệt Nhi ấy, nàng còn xinh hơn cả Ánh Tuyết.

Chào gia chủ!

Cả nhóm người đồng thanh nói.

"Được từ nay các ngươi đi theo Khải Minh, làm gì thì nó tự nói với các ngươi." Dương Hùng nói, rồi nhìn Khải Minh với ánh mắt ngươi được đấy.

Khải Minh cúi chào phụ thân rồi cùng đám người li khai, hắn có liếc qua Ánh Tuyết nàng vẫn còn tình trạng kinh ngạc, sững sờ, hiếu kỳ, nhìn Khải Minh cùng với đám người này, hôm nay tên Khải Minh này quá đáng lắm, người ta như vậy mà chả buông lời hỏi thăm hay làm cái gì hết.

Quả thật Khải Minh muốn chạy đến an ủi lắm chứ, đây chả phải là thời cơ tốt để tán gái sao, nhưng do Ý Hệ Thống ta không làm gì khác được, thôi thì ráng nhịn.

Khải Minh trở về gian phòng của mình, sắp xếp những người khác ở gần đó rồi làm một giấc cho tới sáng.

Sáng hôm sau, khi Khải Minh đang mộng đẹp thì có tiếng gõ cửa, Khải Minh cố bò dậy lết cái thân ra mở cửa liền bắt gặp phụ thân mình đang đứng bên ngoài.

"Con trai, ta có điều muốn nói với con!"

Dương Hùng ánh mắt kiên định nhìn Khải Minh.

"Dạ, phụ thân người khỏe, vào trong rồi nói." Khải Minh nói, rồi bước vào trong phòng, Dương Hùng bước theo ngồi lên ghế gần đó, Khải Minh ngồi đối diện.

"Ta muốn nói với ngươi về hôn sự của ngươi, thật ra từ khi ngươi còn nhỏ, ta có nói chuyện Hôn ước với một vị bằng hữu, lúc đầu ngươi còn nhỏ quá nên ta không nói, giờ ngươi trưởng thành rồi ta nên ta mới nói với ngươi!"

Dương Hùng ánh mắt đầy hoài niệm kể.

"Con m* nó mình có hôn ước à, lại tình tiết siêu phi thường nào nữa đây, đừng nói hủy hôn, li hôn gì nữa đi à!" Khải Minh suy nghĩ.(mong lung như một trò đùa)

Thấy Khải Minh đăm chiêu suy nghĩ, Dương Hùng tiếp tục nói.

"Người mà ta hứa hôn cho Con là Nhị Tiểu thư của Hằng gia, Hằng Ngọc Lan, và vừa rồi ta nghe hạ nhân nói là bên Hằng gia đòi hủy hôn đấy, ta muốn con chuẩn bị tinh thần."

Dương Hùng nhìn Khải Minh với ánh mắt đầy lo lắng.

"Biết ngay mà, chuẩn bị, chuẩn bị cái gì, bọn kia mới là người nên chuẩn bị chứ, chuẩn bị quan tài để mà còn sử dụng nữa chứ, được, hủy thì hủy, ông đây không thiếu nữ nhân!"

Khải Minh nghĩ thầm.

"Được, bọn họ muốn hủy thì hủy đi, không sao đâu phụ thân, con hứa rằng bọn họ không làm gì quá đáng thì con không giết bọn họ." Khải Minh giọng điệu kiên định nói.

"À, ta quên ngươi giờ khác rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!