Chương 15: Thu Thuộc Hạ Và Trở Về!

Khải Minh xem thông tin nhân vật xong liền ra ngoài, để cái triệu hoán lần sau dùng, bây giờ vẫn chưa cần.

Hắn tập hợp tất cả mọi người ra phòng họp, sau khi nâng cấp Thiên Hải, Khải Minh thấy sự biến đổi rõ rệt, bên ngoài nhìn vẫn vậy, bên trong thì từ bốn phòng ngủ thành 100 phòng, một phòng bếp rất lớn, một nhà kho khổng lồ dài khoảng 50 mét và cao đến 10 mét, riêng phòng họp lúc trước chỉ khoảng 10 người, mà giờ có thể chứa khoảng 200 người.

Một lát sau tất cả tập hợp đầy đủ.

"Ngươi làm gì mà Không Gian Thuyền này lớn thêm vậy?" Nguyệt Nhi ánh mắt hiếu kỳ nhìn Khải Minh hỏi.

"À, ta sửa sang một chút ấy mà!"

Khải Minh cười cười nói.

"Thế đệ kêu bọn ta lại đây làm gì vậy?" Đường Phương nhìn Khải Minh hỏi.

"À, ta có 2 chuyện muốn thông báo cho mọi người!" Khải Minh nhìn lướt qua đám người rồi nói.

Thấy bọn họ im lặng hắn liền tiếp tục nói.

"Thứ nhất, Huyết Sát Lang Dong Binh Đoàn đã bị ta diệt, vì thế mọi người không cần lo bị bọn chúng đuổi giết nữa, à mà Nguyệt Nhi, con Thuyền này có tên rồi đó!"

"Tên gì vậy, ngươi vừa đặt à?"

Nguyệt Nhi khuôn mặt cười tươi hỏi.

"Ừ, ta vừa đặt tên là Thiên Hải."

"Thứ Hai, là bây giờ các người định làm gì tiếp theo, à mà thi thể của Quốc Phong ca đâu." Khải Minh trả lời Nguyệt Nhi xong, quay qua nói với đám người đó, rồi nhìn về tiểu đội Hoa Việt hỏi.

Số là trước khi đi đến Huyết Sát Lang Trại, Khải Minh có đem thi thể Quốc Phong về Thuyền.

Về việc Khải Minh nói diệt cả đám Huyết Sát Lang Dong Binh Đoàn bọn họ đều không nghi ngờ gì, vì lúc trước Khải Minh từng giết một tên Kim Đan và một số Trúc Cơ cảnh nhẹ nhàng như thế, cộng với chấn động ở Sâm Lâm lúc đó thì ai cũng tin lời Khải Minh.

"Ca ca được chôn ở một ngọn đồi gần đây, cảm ơn đệ đã giúp ta." Khả Hân vẻ mặt buồn bã nói với Khải Minh.

"Rồi thế các người tính làm gì?"

Khải Minh nhìn đám người tiếp tục hỏi.

"Có lẽ chúng ta sẽ về tông môn." Vị trưởng lão lên tiếng, bọn họ còn ba người trưởng lão và hai nữ tử, trên mặt ba người đều mang nỗi thất vọng lớn, bọn họ bị giết quá nhiều người.

"Cám ơn vị Thiếu Hiệp ra tay cứu giúp, cả đời này bọn ta sẽ nghi nhớ ơn này!" Vị trưởng lão nhìn về Khải Minh cúi đầu nói.

"Được rồi, tiện đường về Thanh Dương Thành ta cho các người đi nhờ." Khải Minh nhìn ba người giọng điệu ôn hòa nói.

Vậy đa tạ ngài rồi!

Một vị nữ đệ tử cung kính chấp tay đáp.

Khải Minh mặt nhăn lại nghĩ

"Ta không già tới mức gọi là ngài chứ?"

Mặc kệ điều này, Khải Minh bảo bọn họ trở về phòng của mình, rồi quay qua đám người Hoa Việt hỏi.

Còn các ngươi?

Tiểu đội Hoa Việt ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không ai trả lời, bỗng Khả Hân lên tiếng.

"Mạng này được đệ cứu, giờ tỷ không còn người thân nào nữa, có thể cho ta theo đệ không, tỷ có thể làm nô tỳ cho đệ mà." Khả Hân dùng đôi mắt khẩn cầu nhìn Khải Minh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!