Dương Đại Thiếu: Chào mọi người, có ai còn nhớ đến mình không a!
Giới thiệu tác phẩm Hệ Thống Siêu Cấp Toàn Năng Hóa
Đây là một tác phẩm được mình viết ra chỉ với một mục đích: Đó là do đam mê.
Mình không mong nó được nổi bật hoặc có thành công gì, vì đây cũng chỉ là sản phẩm lỗi đầu tay của một tên nghiệp dư bị thất tình.
Lưu ý: Không nên hỏi tại sao truyện này lại được buff nhiều như thế, bởi vì thật sự là mình buff rất nhiều. Không nên tìm hoặc so sánh logic của truyện, bởi vì nó cũng chả tồn tại cái được gọi là logic.=> Và món ăn chính của tác phẩm này chỉ được gọi bằng hai từ Hại Não
Thân Ái
...........................
Hệ Thống Siêu Cấp Toàn Năng Hóa
30 Tết, ngày cuối cùng của năm 2018.
Miền Nam Việt Nam, Sài Gòn Thành Phố Hồ Chí Minh, một địa điểm nào đó.
Giữa phố thị phồn hoa, trong một con hẻm nhỏ sôi nổi, có một chàng thanh niên đang ăn tết bên Gia Đình của mình,... à mà nói vậy cũng chả phải, đúng thật là anh ta đang ăn tết bên đám tướng Liên Minh của mình
Còn về vấn đề tại sao anh ta lại ở đây mà không về với Gia Đình dịp tết, nếu nghĩ sơ qua thì có lẽ ai cũng nghĩ rằng anh ta mê game, nhưng nếu nghĩ vậy sẽ rất tội cho hắn.
Câu Chuyện là như thế này!
Hắn có tên là Dương Khải Minh, quê ở một vùng nào đó của Miền Tây, cuộc đời không được may mắn lắm cho nên mới đi mưu sinh, và công việc của anh ta nghề nào cũng từng làm, từ bán vé số, phụ hồ,.... đến bảo vệ, công nhân.
Lương ba cọc ba đồng nhiều lúc còn lại bị chủ quỵt lương, cuộc sống đời này là như vậy, cậu ta cũng như bao người khác, ai mà chả muốn đêm 30 được về bên gia đình, nhưng tết là lúc làm ra tiền nhiều nhất, nên cậu ta bỏ đi ý nghĩ tề tựu cùng gia đình, vì đồng tiền, vì cuộc sống nên cậu ta luôn lấy một lý do để an ủi mình.
"Thôi tết năm sau hẵng về, giờ về tốn thêm tiền chứ chả làm được gì!" Cậu ta thầm nghĩ một câu đơn giản trong lòng, cũng như là để che lấp đi cái niềm tủi thân ấy.
Thằng khứa, mày nghĩ cái gì vậy, chết rồi kìa!
"Cậu ta đang đánh Liên Minh Huyền Thoại với một người bạn, và cũng là người bạn duy nhất của cậu ta ở đây, tên là Tuấn, một tên lầy vãi ra."
"À, Xin lỗi, đang nghĩ vu vơ thôi!"
"Khải Minh thản nhiên trả lời."
"Trận này là trận chuỗi lên vàng của tao, thua là tao không chơi với mày nữa!"
Tuấn gắt gỏng.
Cái éo gì thế? Khải Minh vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Khải Minh đầy vẻ khó hiểu, đó là vì anh bạn Tuấn của ta cầm đấng Yasuo đi sp và sỉ số hiện tại là 1/15/2, trong khi Khải Minh nhà ta đang cầm ad cố gắng gánh con hàng này.
Nhanh giữ trụ, bốn đứa bay cố thủ nhanh nào, đợi tao ra all.
"Tuấn ta la ó om sòm."
"Em khâm phục đại ca rồi, Yasuo cầm dao điện xông vô cân 5, kết quả chưa đến 1 giây bốc hơi mất tiêu."
"Khải minh cố ý trêu chọc Tuấn một câu."
"Tại máy lag chứ bộ, thêm một lần nữa all nào, thằng rừng mới vậy mở phiếu đầu hàng, không đầu hàng nhé Khải Minh."
"Tuấn mang một bộ dáng vô cùng thuần chất trẻ trâu nói."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!