"Kirates đại nhân......" Một con mắt của Chó 16 đang được đám hải tặc kéo vào khoang cấp cứu để giữ lại tính mạng đã bị thương, hắn nhìn con rồng lớn trên bầu trời bằng con mắt còn lại, khổ sở hô ra nguyên cái tên trong lòng mình rồi lăn ra hôn mê.
Hắn thấy yên tâm rồi, hắn biết là họ đã an toàn rồi.
Kirates! Thằn Lằn đang bị nhét vào trong khoang trị liệu cũng nói với giọng tràn đầy thù hận. Con ngươi thẳng đứng màu vàng kim ghim chặt lên người con rồng kia, sự tồn tại của người phản tổ và nửa đời thống khổ của hắn toàn là vì Kirates hết, Kirates này đây!
Hệ thống trí năng của khoang trị liệu kiểm tra thấy huyết áp của người bệnh đang tăng vọt nên lập tức tiêm thuốc an thần vào cho hắn, Thằn Lằn giãy giụa một lát rồi cũng hôn mê theo.
Kirates Đám hải tặc Linde lại vừa mừng vừa sợ, mừng vì vẫn có thời gian để cứu người phản tổ, sợ là vì di chứng của việc bị cướp suốt nhiều năm.
Trước đây khi con rồng này vẫn là màu đen, bọn họ trơ mắt nhìn Kirates dọn sạch cả kho bạc của mình, còn cướp mất luôn cả thiết bị lên mạng và năm tên kỹ sư của họ nữa chứ.
Kirates! Laurie thầm nghĩ một cách tham lam,
"Ha ha ha ha! Hình thể này đúng thật là một con rồng nhỏ tuổi rồi, hơn nữa lại là rồng vàng hiếm thấy nữa cơ. Dáng người này trông xinh đẹp quá thể, loài người cũng sẽ có được sức mạnh khủng khiếp như vầy thôi!"
Kirates! Người của võ đài dưới mặt đất cũng lộ ra ánh mắt tham lam giống y như Laurie vậy.
Ai cũng có ý tưởng của riêng họ, mà đây lại là lần đầu tiên Phong Liên Trúc mặt đối mặt với vị cộng sự tâm hồn của mình đây, có một lần gặp nhau thông qua tinh thần thể khi đại não cộng hưởng với nhau, nhưng lần đó không thể tính là mặt đối mặt được, lần này mới là cuộc gặp gỡ chính thức nè.
Pang, Phong Liên Trúc đáp lên người rồng lớn, bàn tày sờ lên lớp vảy vàng lạnh băng rồi khẽ nói, Cảm ơn anh nhé.
Gào!!! Đánh ai đây? Một chiếc vảy cực bự dựng lên và che chở Phong Liên Trúc trong đó, Pang Kirates hỏi bằng tiếng hô.
"Võ đài dưới mặt đất," Phong Liên Trúc chỉ về phía chiếc phi thuyền trên mặt đất,
"Người phản tổ đã được đưa đi khỏi, cứ đánh đi, đánh đến chừng nào sắp chết mới thôi! À, tốt nhất là giữ lại mạng sống của vài người, cũng đừng để bọn họ phá hư tinh cầu luôn nhé."
Phiền quá vậy gào~ Đôi mắt màu xanh của rồng béo vàng hoe lộ ra vẻ không vui.
Nhưng anh cũng không muốn phá hư tinh cầu mà mình đang sống đâu. Anh phóng xuống dưới, cánh rồng lớn chừng ngọn núi nhẹ nhàng vung lên, chiếc phi thuyền vũ trụ chuyên chở người phản tổ bị vứt lên không trung.
Chiếc chân nhỏ bé so với thân hình giơ lên, đá nhẹ chiếc phi thuyền một phát rồi hủy diệt luôn mấy vũ khí phản duy vật đã chất đầy năng lượng và chuẩn bị phóng ra trên này.
Sau đó, anh duỗi dài cổ ra, để chiếc phi thuyền lên đầu, đầu khẽ nảy lên một cái mà chiếc phi thuyền trực tiếp chọc thủng tầng khí quyển dưới sức mạnh to lớn này luôn!
Trong nháy mắt khi chiếc phi thuyền xông phá tầng khí quyển đó, rồng béo cất cánh đằng trước, chân khỏe đá tới một cú và quẳng nó vô lại tinh cầu.
Mọi người: ......
Con rồng Kirates này đang chơi đùa chiếc phi thuyền như thể đây là một trái bóng cao su hả trời!
Những vật liệu giải nhiệt bên ngoài chiếc phi thuyền bóng cao su đã bị phá hủy đến gần như không còn gì lúc vọt khỏi tầng khí quyển rồi. Lúc rơi xuống, thân phi thuyền cũng bắt đầu tan chảy dưới độ nóng được tạo ra khi cọ xát với tầng khí quyển và đã biến thành một quả cầu lửa.
Mắt thấy quả cầu lửa sắp đập xuống căn cứ, chiếc cánh vảy vàng còn lại của rồng béo quét sang và trực tiếp ném phi thuyền xuống biển nước ở nửa bên khác của tinh cầu.
Anh trực tiếp vọt vào trong biển, vuốt sau quặp lấy một miếng kim loại nhìn không ra trạng thái vốn có rồi quăng nó tới trước hạm đội của bọn võ đài dưới mặt đất đã may mắn chạy khỏi phi thuyền, cũng không biết là trong phi thuyền có ai còn sống không nữa.
"Lùi lại, lùi lại nhanh!!"
Quan chỉ huy của chiến hạm rống lớn,
"Cánh trái che chắn, đội cánh phải và chiến hạm chỉ huy cùng nhau xông ra khỏi tinh cầu này thôi."
Dù biết che chắn đồng nghĩa với chịu chết nhưng hạm đội cánh trái vẫn phóng lên rồi bay tới bay lui trước mặt Kirates như mấy con ruồi vậy. Bọn họ hi vọng rằng thân thể bự chảng này của Kirates sẽ không mấy linh hoạt và có thể dây dưa với anh thêm một lúc.
Mặt khác, hơn mười chiến hạm thừa dịp tầm mắt của rồng béo bị hạm đội ruồi nhặng hấp dẫn để cất cánh và cố gắng thoát thân.
Lúc này, Phong Liên Trúc ngồi trên lưng rồng béo mới nói: Để tôi lo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!