Cô sửa lại mode phòng học của mình rồi ngồi mặt đối mặt với Phong Liên Trúc trên một chiếc bàn hai bên, lấy ra năm đoạn văn và bảo: "Bạn học Phong, đoạn văn được viết bằng ngôn ngữ đế quốc của cậu...... theo lời của giáo viên số 1167, ngoài nội dung ra, ngữ pháp và cách dùng từ rất xuất sắc, làm cho người ta hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi rằng đây là thứ mà một học sinh mới hôm qua còn chẳng biết gì về ngôn ngữ đế quốc đã viết ra đâu.
Chỉ số thông minh của cậu đã là cao nhất trong số các học sinh mà tôi từng gặp rồi. Nhưng...... tôi có thể mạo muội hỏi chút không, cha, mẹ, bạn bè và mẩu chuyện nhỏ xung quanh mà cậu viết trong đoạn văn toàn là thật hết à?Đúng vậy.
"Phong Liên Trúc trả lời thành thật. Cô giáo Jenny thở dài, ngồi thẳng lưng lại, cơ thể hơi ngửa ra sau, dùng cánh tay khởi động nửa người trên rồi cố gắng hết sức để nói bằng giọng ôn hòa:"Tôi có thể hỏi chút là cậu đến từ tinh cầu nào không?
Là như vầy, tuổi cậu còn nhỏ nên có lẽ sẽ không hiểu được, nhưng luật Liên Minh trước mắt chỉ cho phép chế độ một vợ một chồng, tuyệt đối không cho phép tình trạng trùng hôn xảy ra. Mấy tinh cầu hơi xa chắc vẫn còn sử dụng chế độ thối nát trước kia của đế quốc, nhưng điều đó cần bị xóa bỏ.
Có lẽ cậu không biết thôi, bản thân cậu là một nạn nhân của nạn một chồng nhiều vợ đấy.
"Phong Liên Trúc nghe thấy nhưng lại không thể hiểu nổi:"Một chồng nhiều vợ là gì?Là nhóm các mẹ trong đoạn văn mà cậu viết đó,
"cô giáo Jenny đưa đoạn văn Phong Liên Trúc viết cho cậu xem, nhấn mạnh vài câu từ,"Một người cha, rất nhiều mẹ, kiểu gia đình này được gọi là chế độ một chồng nhiều vợ.Nhưng họ còn độc thân hết cơ mà?
"Phong Liên Trúc khó hiểu nói,"Chưa có ai kết hôn hết.Cô Jenny:...... Là vậy hả?Đúng vậy.
"Phong Liên Trúc gật đầu."Ừm...... Quả thật kiểu sống độc thần này không nằm trong phạm vi mà luật Liên Minh có thể quản lý, độc thân thì là tự do thôi. Nhưng mà...... cậu đã là một người trưởng thành rồi, cậu phải học cách suy nghĩ cho mình, không thể bị cha mẹ mình khống chế được.
"Cô giáo Jenny khổ sở bảo. Advertisement / Quảng cáo"Cô cứ yên tâm về vụ này nhé, tôi đã có thể trưởng thành độc lập rồi.
"Sau khi tự động có được hệ thống, Phong Liên Trúc đã không còn bị công ty game khống chế nữa, từ Boss cấp 30 thăng lên cấp 60 luôn đó."Vậy thì tốt,cô Jenny gật đầu,Tôi có thể mạo muội hỏi thêm một câu không, cha mẹ của cậu đang ở tinh cầu nào vậy?Họ không ở trên thế giới này.
"Phong Liên Trúc nói bình tĩnh, trên mặt chẳng có chút bi thương nào."Vậy, vậy sao? Xin lỗi, nhắc đến chuyện khiến cậu đau lòng rồi.Không đâu, tôi không có đau lòng.Cô giáo Jenny:......
"Cô tạm thời buông tha hai đoạn văn đầu, lấy"người bạn tốt nhất của tôira và nói:Còn đoạn văn này, ừm...... có lẽ cha mẹ cậu không nói với cậu tình bạn không phải là như thế đâu, bạn học Phong, cậu có biết không?
Tình bạn và tình cha mẹ khác nhau, nó chẳng phân biệt tuổi tác, giới tính, nơi ở, chủng tộc, vai vế trong xã hội hay tín ngưỡng tôn giáo gì hết, chỉ cần tâm lý của hai bên phù hợp với nhau thì sẽ là bạn thôi, là chiếc dù trong mưa, là ngọn đèn ven đường vậy đó.
Đương nhiên, trong đoạn văn này, lúc đầu cậu có chút mâu thuẫn với bạn, nghĩ đến một vài suy nghĩ không tốt, điều này thường thấy ở trẻ nhỏ. Cuối cùng cậu kìm nén suy nghĩ của mình, điều này tốt lắm, là một phần thể hiện sự trưởng thành.
Nhưng sau đó cậu lại viết về đại não gì đó... tôi có thể hỏi chút chứ, bây giờ người bạn này của cậu có khỏe không?Anh ta không ở trên thế giới này, nhưng chắc cũng ổn lắm đó.
"Phong Liên Trúc nói thẳng thắn và thành khẩn. Không ổn là người chơi trong thế giới game kia."Cũng, cũng không còn nữa hả?
"Vậy, vậy cậu mượn đại não của hắn như thế nào thế?" Cô giáo Jenny sợ tới mức xanh cả mặt, tay phải đè lên máy truyền tin trên cổ tay trái, chuẩn bị báo nguy bất cứ lúc nào.
"Anh ta cho tôi mượn đại não để nhớ đồ thôi."
Phong Liên Trúc lắc đầu nói,
"Tự tôi không thể nhớ được."
"À, thì ra là vụ dùng chung ký ức. Nếu đã nói như vậy, cách giải thích của cậu vẫn có chút vấn đề, tôi sẽ đưa ra lời đề nghị về vấn đề này với giáo viên trí năng số 1167 để nó giúp cậu sửa lại cho đúng nhé."
Cô Jenny khẽ thở ra.
Cô thật sự đã nhìn gà hóa cuốc mà, bạn học Phong trông có vẻ ngoan như vậy, lớn lên đẹp trai y như chú mình, thành tích cũng tốt, không thể là một đứa trẻ hư hỏng được.
Nhưng để chắc cú, cô vẫn lấy đoạn văn tiếp theo ra và hỏi:
"Trong đoạn văn cậu có viết về một mẩu chuyện nhỏ xung quanh mình, tôi có thể hỏi chút về thời gian và địa điểm xảy ra với lại cậu đã xử lý ba người bị cậu giết chết đó như thế nào không?"
"Thời gian chắc cũng chưa tới một tháng đâu, địa điểm là ở ngay nhà tôi, sau đó ba người kia sống lại, một tên trong đó đăng nhập vào nick chính giết chết tôi rất nhiều lần, tôi cũng không thích đoạn ký ức đó cho lắm."
Cô giáo Jenny: ......
Vậy vẫn là game nhỉ? Là game online hả ta? Thiệt là hù chết cô luôn rồi.
Quả nhiên vẫn là cô nhìn gà hóa cuốc thôi, Jenny sờ sờ mồ hôi hư cấu đang xuất hiện trên đầu mình rồi thở phào nhẹ nhõm bảo:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!