Chàng trai 18 tuổi trẻ trung không hề nhúc nhích đứng đối diện với chiếc màn hình trong phòng máy ở thời đại tinh tế.
Cô Jenny nhìn cậu học sinh tên Phong Viễn Tư trông rất giống với chú của mình, chỉ thiếu mất một chút mị lực trưởng thành thôi, cô nói do dự:
"Bạn học Phong này, con đừng căng thẳng nhé. Đây là bài kiểm tra để nhập học thôi chứ không phải để khiến con thấy khó xử hay gì đâu. Nó được thiết kế nhằm đưa ra một đánh giá hợp lý về trình độ nắm bắt kiến thức hiện giờ của con và để thiết lập một cách dạy học thích hợp nhất đối với con thôi."
Bạn học Phong đưa mắt nhìn cô giáo Jenny một cái, ánh mắt trông y chang như chú của cậu vậy.
Cậu đã nhìn chằm chằm vào màn hình này nửa tiếng rồi nhưng lại chẳng trả lời câu nào hết.
"Con không hiểu cái gì hả?" Cô Jenny hỏi,
"Cô là người giám thị nên không thể làm bài thi giúp con nhưng cô vẫn có thể trả lời những câu hỏi khác."
Phong Liên Trúc chỉ vào một từ trên bài thi: Đây là, cái gì vậy?
"Con... không biết hả?" Cô giáo Jenny ngạc nhiên nói,
"Bài thi này bao gồm năm môn học gom lại với nhau, phần đầu là ngoại ngữ, đây là ngôn ngữ trước đây của đế quốc đó con."
Có biết đâu trời!
Tất cả kiến thức trước mắt của Phong Liên Trúc chỉ toàn được moi ra từ trong cuốn kia thôi, quyển sách đó chỉ nhắc đến ngôn ngữ thông dụng chứ nào có ngôn ngữ đế quốc chứ?
"Liên Minh đã lật đổ ách thống trị của đế quốc được 1000 năm rồi, nhưng vẫn có rất nhiều cư dân của tinh cầu vẫn còn sử dụng ngôn ngữ đế quốc năm đó. Chính phủ Liên Minh vừa phổ cập ngôn ngữ tinh tế thông dụng vừa biến ngôn ngữ đế quốc thành một trong những môn học bắt buộc của học sinh.
Muốn hiểu được một tinh cầu thì phải bắt đầu từ ngôn ngữ của nó, đây cũng là cách để những cư dân của Liên Minh sống bên nhau trong yên bình và giống như người một nhà hơn."
Cô Jenny kiên nhẫn giải thích vì sao mọi người phải học ngôn ngữ thứ hai với bạn học Phong.
Phong Liên Trúc hít sâu một hơi, dứt khoát lướt qua đề thi ngoại ngữ đầu tiên mà chạy thẳng tới phần kiểm tra thứ hai là hiểu biết thông thường.
Câu 1: Tinh cầu Lameil, trụ sở chính phủ của Liên Minh, có bao nhiêu mặt trời?
Phong Liên Trúc: ......
Từ vẻ mặt của cậu, cô giáo Jenny nhìn ra bạn học Phong cũng không biết trả lời câu này luôn.
Cô Jenny nhìn Phong Liên Trúc, Phong Liên Trúc cũng nhìn cô, hai người đối mặt nhau một lát rồi Phong Liên Trúc viết mạnh xuống bài thi con số 10.
Cô Jenny: ......
Cô cũng đau lòng đến nỗi định lén giơ hai ngón tay với Phong Liên Trúc để cậu biết Lameil có 2 mặt trời, một cách gần và cái còn lại thì cách xa, hai mặt trời thay phiên nhau.
Lameil cũng được gọi là ngôi sao không đêm và là tinh cầu sáng rực nhất cả Liên Minh.
Vì bản thân là giáo viên nên cô không thể gian lận, bởi như vậy mới có thể giúp học sinh tìm ra chỗ thiếu sót để còn bổ sung vào được.
Phong Liên Trúc chẳng trả lời được câu hỏi nào trong phần kiểm tra hiểu biết thông thường thứ hai này hết, cũng may chữ trên đó là ngôn ngữ tinh tế thông dụng, cậu biết mặt phần lớn bọn chúng nên cứ điền vô đại thôi, dù sao thì cũng lấp đầy cả bài.
Đương nhiên, thành tích cuối cùng cũng giống như bài kiểm tra ngôn ngữ đế quốc vậy đó, chẳng khác biệt chỗ nào luôn.
Phần ba là ngôn ngữ tinh tế thông dụng, cái này thì Phong Liên Trúc biết đọc viết đó, nhưng cậu lại không hiểu ký hiệu phiên âm và ngữ pháp này nọ nên viết đại theo ngữ pháp tiếng Trung luôn, nói chung là cũng đoán mò khoảng một phần mười đó.
Sắc mặt của cô Jenny lại càng âu sầu hơn nữa.
Phần thứ tư là môn Toán. Dù là thời đại nào, bài kiểm tra môn Toán để vào trường tiểu học cũng khá đơn giản, cộng trừ nhân chia hai chữ số thôi, câu hỏi thưởng thêm là toán chữ kiểu truy đuổi, Phong Liên Trúc trả lời đúng một cách hoàn mỹ.
*toán chữ kiểu truy đuổi: Rùa và Sâu đua với nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!