Chương 8: (Vô Đề)

Phu nhân sững người một thoáng, rồi tựa như thôi miên chính mình, chậm rãi nói:

"Ông chẳng từng bảo ta phải hiền lương thục đức, rộng lượng đoan trang sao?"

"Trước kia ta thiên vị Hà nhi, ông làm như không thấy."

"Bây giờ lại chạy ra mắng ta, sao khi đó không lên tiếng?"

"Đối với ta, bọn chúng đều là con ta."

"Tiêu nhi trời sinh đa nghi, từ nhỏ đã bắt nạt Hà nhi."

"Nếu nó làm thế tử, Hà nhi còn đường sống sao?"

"Hà nhi thanh danh đã mất, quan trường không thể đi, khoa cử không thể thi."

"Thê tử lại là một tỳ nữ phản chủ vong ân, chẳng giúp được gì cho nó cả."

"Ta làm mẹ mà còn không mưu tính cho nó, thì trên đời này, nó còn có thể nương nhờ vào ai?"

"Ta mặc kệ, vị trí thế tử chỉ có thể là Hà nhi."

"Nếu ông cứ nhất quyết chọn Tiêu nhi, vậy thì chúng ta hòa ly đi!"

Bọn họ không biết.

Khi họ nói những lời ấy, Vệ Hà và Vệ Tiêu đều đang đứng bên ngoài sân.

Chỉ cách một bức tường, nghe không sót một câu.

Vệ Hà cười, quay sang nói với Vệ Tiêu:

"Ca ca, đệ thật có lỗi."

"Đệ cũng muốn mẫu thân đừng thương đệ đến vậy."

"Tiếc rằng, dường như là không thể rồi."

"Ca ca lượng thứ cho đệ nhé."

"Kiếp sau, đệ sẽ bù đắp lại lòng độ lượng của ca."

Tên tiện nhân này.

Đáng bị đánh cho một trận ra trò!

Vệ Tiêu làm sao chịu nổi?

Đánh hắn đi!

Ta nấp trong bóng tối, nghe đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhất là những lời trong lòng hắn, độc địa đến đáng ghê tởm:

[Ha ha ha, trên đời sao lại có đại ngốc thế này chứ!]

[Mẫu thân là đồ ngốc, con trai cũng là đồ ngốc.]

[Vị trí thế tử rơi vào tay ta, là chuyện đương nhiên.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!