Chương 6: (Vô Đề)

Nàng kéo lấy Vệ Hà, vừa nổi lên khỏi mặt nước liền hướng về phía ta, ánh mắt tràn đầy khẩn cầu.

Rồi chậm rãi kéo hắn bơi về bờ.

Ta phất tay, ra hiệu cho thị vệ ngừng dùng sào đánh xuống.

Hai người dưới sự giúp đỡ của đám người, lảo đảo lên bờ.

Tuyết Linh kéo Vệ Hà quỳ gối trước mặt ta.

Áo nàng ướt sũng, gương mặt nhỏ nhắn tím tái vì lạnh.

Nhưng trên mặt nàng lại là nét mặt không hề hối hận.

Ta từng cho nàng một tháng để khiến Vệ Hà cưới nàng.

Quả nhiên nàng không khiến ta thất vọng.

Vừa giành được thiện cảm của Quảng Bình hầu phu nhân.

Vừa trước mặt bao nhiêu người, khiến phu nhân kia không cách nào chối từ.

Quả là giỏi tính toán.

Chỉ mong những ngày sau hôn nhân của nàng là điều nàng thực lòng mong muốn.

Sau khi mọi người rút lui.

Ta sai người nhắn lời đến vị tiểu thư đích nữ con của quan tứ phẩm kia:

Sẽ đích thân giúp nàng tìm một mối lương duyên tốt.

Nếu đã có người trong lòng, cũng có thể đến cầu ta đích thân xin chỉ ban hôn.

Coi như là phần bù đắp của ta cho nàng.

Về đến cung.

Sương Vi rốt cuộc không nhịn nổi, tát cho Tuyết Linh một cái.

Nàng vừa khóc vừa mắng:

"Ngươi rồi sẽ hối hận đấy."

"Chúc Tuyết Linh ngươi... đồ đại ngốc kia!"

Tặc tặc.

Nha đầu tốt của ta, tức đến mức phải văng tục rồi.

10

Chuyện xảy ra trong buổi yến tiệc nhanh chóng lan truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Đoan Vương cuối cùng cũng bị vạch trần trước ánh sáng.

Trong mộng.

Đoan Vương luôn giấu mình rất giỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!