Chương 8: (Vô Đề)

Cung nữ ấy vào một lát rồi nhanh chóng quay ra, ném con hổ nhỏ vào thùng rác.

"Cái đồ rách nát này cũng đáng để ta đi đưa sao? Hại ta bị mắng một trận vô ích."

Ném xong, nàng lại vội vã đi vào, hoàn toàn không biết ta vẫn đứng bên ngoài bức tường cung.

Cung nữ của ta vội nhặt lại con hổ nhỏ từ trong thùng rác, lau sạch bằng khăn tay, đôi mắt đỏ hoe giận dữ.

Ta điềm nhiên nói:

"Khóc gì? Đây mới chỉ là bắt đầu."

Nhưng ta không chỉ không muốn khóc.

Thậm chí còn có chút phấn khích.

Có lẽ ta sinh ra để làm nhân vật phản diện, càng trong những lúc thế này, dòng m.á. u hiếu chiến trong ta càng sôi sục.

10

Trong cung.

Tiêu Thiệu và Đỗ quý phi đấu trí với nhau.

Tiêu Thiệu chỉ mới năm tuổi, nhưng đã quen với cuộc sống trong cung, không sợ người lạ. Chỉ cần ai đó kiên nhẫn dỗ dành, cuối cùng cậu cũng sẽ nhận Đỗ Quý phi làm mẹ.

Thế nhưng, Đỗ quý phi vốn kiêu ngạo, nàng luôn cần phụ hoàng phải cưng chiều, nên hoàn toàn không có đủ kiên nhẫn để dành cho Tiêu Thiệu.

Sau ba ngày, Tiêu Thiệu khóc đến khản cả giọng.

Rồi cậu đổ bệnh.

Đỗ quý phi cũng trở nên tiều tụy, cuối cùng vì quá xúc động nên lại tranh cãi với phụ hoàng.

Chỉ vì một đứa trẻ, mà Phượng Loan cung không còn tiếng cười như trước.

Ta hỏi thăm các thái y, được biết Tiêu Thiệu bị bệnh do ăn uống không điều độ, thêm vào đó là tâm bệnh – điều mà không ai có thể giúp được, chỉ phụ thuộc vào việc Đỗ quý phi có thật lòng quan tâm đến cậu hay không.

Nếu nàng thực sự yêu thương Tiêu Thiệu, cùng cậu vượt qua giai đoạn này, hai người sẽ có thể xây dựng tình cảm mẹ con.

Tiếc thay, ta lại nghĩ sai một lần nữa.

Đỗ quý phi rời khỏi Phượng Loan cung, chỉ để lại một đám cung nữ, ma ma chăm sóc Tiêu Thiệu.

Nàng tự dọn đến tẩm cung của phụ hoàng, trở thành phi tử đầu tiên trong lịch sử triều đại ta được ngủ cùng giường với hoàng đế.

Đó là một đặc ân, nhưng cũng là sự phá vỡ quy củ.

Bởi trong hậu cung rộng lớn này, chỉ có hoàng hậu mới có tư cách ngủ chung giường với hoàng đế, còn các phi tử chỉ có nhiệm vụ hầu hạ qua đêm.

Các ngự sử nghe thấy và dâng sớ tố cáo, những bản tấu chương buộc tội Đỗ quý phi tràn ngập bàn của phụ hoàng như tuyết rơi.

Những bản tấu ấy, có người khuyên bảo văn nhã, có người mắng thẳng thắn, đều chỉ ra rằng phụ hoàng vô đức, ép hoàng hậu phải rời cung cầu phúc, để hậu cung vô chủ, yêu phi lộng hành, nhắc nhở người đừng quên tai họa của Trụ Vương và Đát Kỷ.

Đỗ quý phi tức giận đập phá nhiều đồ đạc.

Nàng xả hết cơn giận, rồi buồn bã soi gương.

"Yêu phi… bản cung cũng muốn làm yêu phi lắm, nhưng bây giờ bản cung còn tư cách làm yêu phi sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!