Nếu nàng ta đã ra mặt thay cho Đỗ quý phi, thì cũng phải chuẩn bị sẵn sàng để nhận lấy phản đòn của ta.
Nàng ta đã đỡ một nhát đao thay cho phụ hoàng, đã có ân với người, ta rất muốn xem một cảnh nhà họ Đỗ có hai phi tử được sủng ái sẽ như thế nào.
Nếu Đỗ quý phi biết rằng một ngày nào đó mình phải tranh sủng với chất nữ, chắc chắn sẽ rất thú vị.
Còn Đỗ Tử Quốc, ta cũng rất muốn xem hắn sẽ chọn ủng hộ ai giữa muội muội và nữ nhi của mình.
Tống Uyển Hi sau khi băng bó xong vết thương cho Đỗ Tuyết Phù, bước ra với vẻ mặt điềm nhiên như đã quen thuộc với chuyện sinh tử.
Ta lấy từ trong tay áo ra một cái hộp nhỏ, đưa cho nàng.
"Đây là thù lao dành cho Tống cô nương, mong cô nương sẽ thích."
Tống Uyển Hi ngập ngừng mở ra xem rồi nhanh chóng đóng lại, ánh mắt thoáng vẻ nghi ngờ, sau đó từ chối:
"Vật này quá quý giá, thần nữ không dám nhận."
Ta thản nhiên đáp:
"Cứ cầm lấy đi, vật này đã để trong cung lâu năm, Thái y viện không ai dám dùng, đưa cho cô nương có thể giúp nó phát huy công dụng, cũng không phụ lòng giá trị của nó."
Trong hộp là một cây tiên hạc thảo trăm năm, vừa là độc thảo, vừa là tiên thảo.
Ngự y trong cung vì cẩn thận, không ai dám dùng loại dược liệu này.
Còn Tống Uyển Hi đến kinh thành xa xôi, mục đích là vì cây tiên hạc thảo này.
Sư phụ thánh y của nàng năm xưa phát hiện bí mật trong cung, giả c.h.ế. t để thoát ra, nhưng bị thương nặng không thuốc chữa, giờ chỉ còn sống lay lắt.
Tống Uyển Hi hiếu thảo, đã tìm ra được một phương thuốc, chỉ thiếu cây tiên hạc thảo này.
Trong cốt truyện, nàng và Lục Ngọc Chương phối hợp với nhau, trải qua muôn vàn khó khăn, hy sinh không ít mới lấy được cây tiên hạc thảo, vội vàng mang về thì nghe tin sư phụ đã qua đời.
Mọi nỗ lực trở thành vô nghĩa, đó là lúc nàng đau đớn nhất.
Lục Ngọc Chương ở bên cạnh nàng.
Tình cảm giữa hai người dâng trào mãnh liệt, trở thành bạn đồng hành nơi sinh tử..
Một sự việc bi thảm như vậy, đương nhiên ta không thể để yên.
Hồng Trần Vô Định
Vì vậy, ta đã chuẩn bị sẵn dược liệu này từ sớm. Phụ hoàng hy vọng ta sẽ thuận lợi cả đời, hiện tại ta và Lục Ngọc Chương, Tống Uyển Hi đều là lần đầu gặp mặt, chúng ta chưa có thù hằn sâu đậm, ta sẵn sàng chia sẻ lòng tốt này cho nàng.
Tống Uyển Hi do dự một lúc, rồi nhận lấy tiên hạc thảo và hứa chắc chắn với ta.
"Vật này thật sự rất quan trọng với Uyển Hi, đa tạ công chúa ban tặng. Sau này nếu công chúa cần, Uyển Hi sẽ cố hết sức giúp đỡ một lần."
"Vậy thì thật tốt. Ta hy vọng cô nương sẽ vào cung ở lại bên ta một năm, cô nương có nguyện ý không?"
Ta cười tươi nhìn nàng, ánh mắt đầy vẻ mong chờ.
Tống Uyển Hi lặng người, hồi lâu sau mới đáp: Được!
Nàng nhanh chóng rời khỏi cung.
Đêm đó, nàng rời khỏi Quốc công phủ, trở về quê hương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!